[Gl][Part 1] Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh - Chương 121: Quỳnh Chi
Mối tình đầu là gì?
Nó thật sự thiêng liêng và đẹp đẽ đến mức nào?
Câu trả lời tùy thuộc vào trái tim của mỗi người, hàng tỷ người tồn tại trên Trái Đất này, sẽ có hàng tỷ tỷ đáp án khác nhau.
Đối với Gia An, mối tình đầu là một thứ gì đó day dứt và khó quên, không phải nàng còn bận lòng, cũng chẳng phải nàng còn tiếc nuối. Mà vì đấy là bày học xương máu nàng bắt buộc phải trải qua để trưởng thành.
Nàng còn nhớ như in đôi mắt nhiệt huyết của người đó khi lần đầu gặp gỡ, ánh mắt ấy đã khắc sâu vào cõi lòng của cô gái mười lăm tuổi với trái tim non nớt dễ rung động. Đáng tiếc thay, sau này dù cho có cố gắng tìm kiếm bao nhiêu lần đi nữa, nó cũng chẳng còn tồn tại.
Vì, vốn dĩ, nó là một sự giả dối, giả dối đến đau lòng…
Có những câu chuyện chúng ta nên giữ riêng cho mình, vì khi nói ra đã chẳng còn chút ý nghĩa, như nhành cây ngọn cỏ, như gió như mây.
Và có những người, tốt nhất chúng ta chỉ nên duy trì mối quan hệ ở mức tình bạn, đừng cố dấn thân vào sâu thêm.
Càng cố, chỉ càng là sai lầm.
Mối tình đầu không hẳn rằng phải yêu, đối với Gia An mà nói, đó là rung động đầu đời, một mối tình đơn phương.
Ba năm yêu thầm, chỉ cần một khoảnh khắc để thức tỉnh.
Chớp mắt một cái, sự thật trần trụi như một cơn mưa trái mùa tát vào mặt Gia An từng cơn đau buốt.
Mười hai năm trôi qua, xóa sạch những cảm xúc hỉ nộ ái ố, cũng như nỗi niềm chờ mong.
Trái tim Gia An, một thời gian dài sau đó, chẳng còn rung động được thêm lần nào nữa, cho đến khi gặp Nguyệt Minh…
.
-Hello, bác An.- Vài y tá lịch sự chào hỏi khi gặp bác sĩ An.
Gia An mỉm cười, gật đầu đáp lễ. Thân hình mảnh khảnh, dáng vẻ dịu dàng, cứ thế bước đi trên hành lang bệnh viện, gây nhớ thương cho không biết bao nhiêu người. Truyện được post tại Wattpad Nonsugarfreshmilk, hãy đọc tại đây để ủng hộ tác giả cũng như đọc được bản hoàn chỉnh nhất.
Các nữ y tá lúc nãy vẫn còn dõi theo bóng lưng của nàng, không ngừng thì thầm đôi lời ngưỡng mộ, bác sĩ An vốn đã đẹp rồi, dạo này còn đẹp hơn, nói sao nhỉ?
Gần đây, dường như nàng ngày một tỏa sáng. Nụ cười mang theo dư vị ngọt ngào, làn da trắng mịn ánh lên sắc hồng căng tràn sức sống, dáng hình mềm mại quyến rũ. Sắc xuân như đang thấm vào từng hơi thở, khiến nàng mới kiêu sa làm sao. Dù đã nghe đồn người yêu bác sĩ An là đại gia, song chiếc nhẫn kim cương trên tay nàng luôn làm người ta loá mắt, ganh tị.
Xinh đẹp, tài giỏi, nhiều người theo đuổi.
Thứ gì cũng có.
Ước gì được như nàng.
Gia An đến khoa Sản, mấy tiếp tân ngay lập tức gọi nàng lại.
Bác sĩ An dừng bước, nhìn vào đống hoa hồng đặt trên bàn tiếp tân, khẽ thở dài, “Lại nữa rồi.”, dù Nguyệt Minh đã chặn không ít vệ tinh, vẫn có kẻ cứng đầu nuôi hy vọng theo đuổi nàng cho bằng được.