[Gl] Nửa Bản Tình Ca - Chương 8
Đôi mắt Lam Hạ mở toang như chẳng hề mệt mỏi, dõi theo màn đêm đen đặc cho đến khi sắc trời dần chuyển, báo hiệu bình minh ghé đến. Cảm giác khô rát là tín hiệu mà mắt cầu cứu đại não, xin hãy ra lệnh cho đôi bờ mi nhắm lại ngay-lập-tức, nhưng tất cả đều trở nên vô nghĩa, đối với chủ nhân của thân thể này, còn cơn đau nào đau hơn đau lòng đâu?
Tầm mắt mông lung, vô định nhìn về một hướng, như chiếc máy chiếu đã cũ, phát ra ánh sáng, nhưng chỉ truyền đến thứ hình ảnh mập mờ.
Dù bầu trời đã bừng sáng, mặt trời mang theo hơi ấm, ánh mắt Lam Hạ vẫn chìm trong lạnh lẽo, như bị phủ kín bởi lớp sương mù vô tận. Mọi thứ trước mắt trở nên mờ mịt, chỉ còn những mảnh ký ức chồng chéo, càng muốn xóa đi lại càng hiện rõ mồn một.
Tưởng tượng.
Hồi ức.
Nhưng nỗi đau lại chân thật cứ như vừa trải qua tức thì.
.
-Sao nào, cô hài lòng chứ?- Gã đàn ông vuốt ve vạt áo, lời nói đầy tự hào.
Lam Hạ không đáp vội, cô lặng im đứng ở góc phòng, thu hết mọi chuyển động vào mắt, hệt như một đoạn phim, chớp mắt một cái liền chuyển cảnh, Giang Đông đã được chuyển sang một phòng bệnh hiện đại với đủ mọi thiết bị y tế.
-So với HOPE Hospital cô nói thì FF tuy tuổi đời ngắn hơn nhưng lại chuyên nghiệp hơn đấy! Đối thủ cạnh tranh trực tiếp, bác sĩ ngoại khoa giỏi nhất bên HOPE đã về dưới trướng FF rồi.
Trong phút chốc, chính điều này như thắp lên một ngọn lửa hy vọng trong lòng Lam Hạ.
-Chú… T… Tôi có thể yêu cầu thêm việc thăm khám cho em gái mình không?
Theo như giao kèo, một bên thận của Lam Hạ cũng chỉ đủ duy trì thở máy cho Giang Đông trong một thời gian mà thôi, dù cô biết tính chất của cuộc trao đổi này không thể lâu dài, nhưng cô cần thêm thời gian, chỉ cần em gái được sống thêm một giây… cô sẽ tìm thêm cách xoay sở, kiếm tiền.
-Chắc cô cũng hiểu, trên đời này không ai cho không ai cái gì đúng không?- Gã đàn ông thản nhiên nói.
Lam Hạ im lặng gật đầu.
-Một phần gan thì thế nào?- Gã ta bắt đầu ra giá, thái độ rất mời gọi.- Thật ra máu bán cũng có giá đấy, định kỳ đều có tiền nha~
Đôi bàn tay Lam Hạ run lên, cô khẽ bấu chặt vào vạt áo lấm lem của mình, không chút chần chừ, lần nữa gật đầu. Cô biết chắc rằng nếu Giang Đông đứng ở vị trí của cô, em ấy cũng sẽ làm như vậy, cô tin rằng khi tỉnh dậy, em sẽ tha thứ cho quyết định của người chị này.
-Được thôi, bác sĩ sẽ đến thăm khám, hội chẩn sau nửa tiếng nữa, cô ngồi nghỉ ngơi chút đi, tôi đi sắp xếp cho cô.
Lam Hạ nhìn theo bóng lưng gã đàn ông rời đi, trong khoảnh khắc, dáng hình lịch lãm của một quý ông như bị chồng lên bởi dư ảnh của ác quỷ.
30 phút sau, đoàn bác sĩ thăm khám rất nhanh xuất hiện, họ đã xem qua bệnh án cũ, sau đó lại cho Giang Đông làm thêm vài xét nghiệm cần thiết. Kết luận tương đối giống với bệnh viện công, nhưng câu chốt hạ của họ đã cho Lam Hạ thêm một phần hi vọng, không còn cảm thấy chần chừ hay tiếc nuối với lựa chọn không rút ống thở.