[Gl] Nửa Bản Tình Ca - Chương 5
Sau cái mẩu truyện cười vô tri thì người kể liền than đau đầu, Lam Hạ chỉ đành tựa lưng vào tường, tạm thời cho người kia mượn chân mình để nằm đỡ. Cô nghĩ rằng chị gái này vẫn nên nằm ngủ thì hơn, thức lại kể truyện nữa… Mà hình như truyện ma đỡ hơn truyện cười thì phải? Tại Lam Hạ không biết chỗ nào buồn cười…
Dù vậy, Lam Hạ rất muốn biết kết cục của câu truyện cây cổ thụ, nhưng mà không dám hỏi.
Trạng thái của Hạ Băng trông tiều tụy hơn hẳn lúc mới đến, trải qua một đêm chẳng khác gì ở Nam cực đã khiến nàng héo mòn.
Ầm— Cánh cửa sắt rỉ sét bị đẩy thật mạnh khiến cho hai người bên trong giật mình khỏi giấc ngủ chập chờn.
Ào— một tiếng, Lam Hạ còn chưa kịp thích ứng với ánh sáng bên ngoài, liền bị một gáo nước bẩn thỉu tạt vào người. Làn nước lạnh làm cho cô tỉnh táo không ít, đưa tay lau mặt, tầm nhìn trở về, cả hai người họ đều đã ướt sũng.
-Mày biến, vướng víu quá!
Tiếp sau đó, cả mảnh da đầu của Lam Hạ như bị xé toạc, hệt như ai đó bứng một gốc cây khỏi mặt đất, cô theo phản xạ quờ quạng giữ lấy tóc mình, nhằm giảm cơn đau. Gã đàn ông hất tay, khiến ngã nhào ra đất, rít lên một tiếng khe khẽ.
Lam Hạ chấn kinh một vài phút, đến khi bình tĩnh lại mới có thể nhìn rõ tình hình, vẫn là một đám đàn ông bặm trợn, nhưng không còn thấy hai kẻ hôm qua đánh nhau nữa. Lam Hạ muốn tìm gã đàn ông đã lừa mình vào đây, nhưng không thấy đâu, chỉ có mỗi người ăn mặc chỉnh tề trong bộ vest trắng kia là quen mặt.
-Ô kìa, tụi bây đối xử với người nổi tiếng như vậy hả?- Giọng hắn cợt nhã.
Hắn ngồi xuống ghế do đàn em mang đến, một tên trong số đó đi về phía Hạ Băng, không chút thương tiếc túm lấy mái tóc hồng cam đã bị biến thành màu đỏ sẫm bởi máu khô của nàng.
-Sao nào, nhận ra tao chưa?- Hắn lại hỏi.
Bộ dạng Hạ Băng khinh khỉnh, nhếch môi một cái.
-Tao hỏi mày đó.- Hắn lặp lại.
Hạ Băng vẫn như cũ chẳng buồn trả lời, dường như điều này khiến gã đàn ông mất kiên nhẫn. Hắn phất tay một cái, tên đàn em liền tát thật mạnh khiến khóe môi nàng bật máu.
-Sao? Biết tao chưa?- Hắn rời ghế, bước đến dùng tay bóp miệng Hạ Băng.- Mày chưa ý thức được tình huống của mày sao? Tao búng tay một cái mày bay màu đó, vẫn còn cứng đầu hả?
Đột nhiên, Hạ Băng động đậy khóe môi, nhưng thay vì trả lời, nàng lại phun nước bọt xen lẫn máu vào mặt hắn.
Hắn không kịp tránh, chỉ có thể trợn mắt đón nhận, vài giây sau đó liền bốc hỏa.
Đám đàn em nhìn thấy cảnh tượng này cũng sợ hãi im phăng phắt, hắn tỏ vẻ kinh tởm nước bọt của Hạ Băng, ngay lập tức dùng khăn của đàn em đưa lau mạnh đến đỏ cả mặt.
Hạ Băng vẫn như cũ, duy trì cái nhếch môi đầy đắc ý, hệt như người rơi vào cảnh cùng cực này không phải là nàng.
-Không hỏi tao biết mày chưa nữa sao?- Giọng nói nàng mang ngập tràn diễu cợt.