[Gl] Nửa Bản Tình Ca - Chương 3
Sẽ… sẽ chết người đó…
Chết thật đó…
Đối với một người đã quen bị bắt nạt như Lam Hạ, âm thanh bạo lực cùng tiếng rên rỉ này rất bình thường, điều bất thường duy nhất chính là việc cô trở thành người quan sát thay vì trong vai nạn nhân.
-Con khốn này, còn không mau xin tha!- Gã đàn ông quát.
Chẳng có gì đáp lại ngoài sự im lặng, gã lại ra tay càng tàn bạo hơn.
Lạ thật, Lam Hạ nghe tiếng tim mình đập rõ mồn một, thần kinh căng chặt, rõ ràng người bị đánh không phải cô kia mà, cảm giác đau đớn này là sao? Như có hàng trăm, hàng nghìn chiếc búa liên tục giáng mạnh vào đầu Lam Hạ lúc này vậy. Cô tự hỏi, những kẻ bắt nạt luôn thế này sao?
Chúng luôn muốn chứng kiến bộ dạng thảm hại, yếu đuối, muốn nghe những lời cầu xin, nhưng kết quả nạn nhân nhận được gì?
Lòng vị tha?
Sự thương hại…?
Hay là…
Bàn tay bấu víu vào những mảnh rong rêu dưới mặt đất bẩn thỉu càng thêm mạnh, cô co cụm cả người lại, hai đầu gối che chắn cả khuôn mặt.
.
-Đàn em Lam Hạ.
Tiếng gọi từ xa vọng lại, cả người Lam Hạ vô điều kiện run bần bật, não lệnh cho cô phải tìm chỗ trốn, nhưng chân tay không còn nghe lời, cả người chẳng có chút sức lực. Như một nhà tiên tri tài ba, Lam Hạ cắn chặt răng, nhắm mắt chờ đợi cơn đau sắp giáng xuống.
Bốp– Lam Hạ bị hất thẳng vào tường, trên lưng truyền đến từng trận đau buốt.
-Đàn em Lam Hạ, hôm nay chị đây cảm thấy không vui.
-Hưm, hôm nay nhìn trạng thái không tệ ha~- Một người khác trong đám bắt nạt hết kéo mặt cô sang trái, lại sang phải, hệt như đang đánh giá độ bền một món hàng.
Nghe có vẻ là một câu khen ngợi, nhưng tiếp sau đó là gì thì ai cũng có thể đoán được. Một cái phất tay nhẹ, mái tóc đáng thương của cô bị túm lấy, sau đó cả người bị quật xuống mặt sàn.
Bởi vì hôm nay chị ta “không vui”, nên giờ đây cô trở thành món đồ chơi, lý do nghe mới vô lý làm sao…
Nhưng bởi vì chị ta có quyền, tất cả những người trên hành lang đều nhắm mắt làm ngơ lướt qua đầy vô cảm.
Kẻ vô lý trở thành có lý.
Trước những trận đòn, Lam Hạ chỉ biết chịu trận, mọi phản kháng của cô đều có thể trở thành nguyên cớ để bọn bắt nạt mạnh tay hơn.
-Ái chà, đàn em Lam Hạ, có phải sợ tay bọn chị đau nên cố ý mập lên rồi không?
Trên đỉnh đầu truyền đến cảm giác đau điếng, một người nắm tóc lôi cô dậy, cho cô mặt đối mặt với chị đại, trên gương mặt chị ta luôn điểm tô một nụ cười trào phúng của kẻ chiến thắng, ánh mắt liếc xuống nhìn cô, như thể nhìn thứ hạ đẳng bẩn thỉu.