metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Gl| Nhịp Đập Âm Thanh - Chương 29:

  1. Metruyen
  2. Gl| Nhịp Đập Âm Thanh
  3. Chương 29:
Prev
Next

Phạm Phương Thanh đứng ở bên cạnh Trịnh Nguyên Phương, lắng nghe cuộc đối thoại của họ. Khác với sự hấp tấp và vội vàng của Nguyên Phương, chị chỉ im lặng lắng nghe, đôi mắt bình tĩnh khi chị suy nghĩ về những gì đã diễn ra trong thời gian chị và Vy quen biết.

Không phải là vì chị không lo lắng, chỉ là trong biến cố, bình tĩnh nhìn nhận chính là trạng thái cao nhất của một con người. Phương Thanh đã trải qua rất nhiều, từ khi chị sinh ra cho đến độ tuổi hiện tại. Cuộc đời của chị như một nốt nhạc trầm, cho đến độ tuổi 28, những gì mà ông trời đã lấy đi, và những gì ông ấy trả lại chị cũng không còn nhớ để cân đo. Khi còn ngây dại, những biến cố ập đến dường như hàng tấn đá đổ lên người của một đứa trẻ, nhưng khi đã trưởng thành, những bất hạnh thuở quá khứ cứ như một thước phim cũ vậy. Cảm thấy hoài niệm, đắng cay nhưng lại bình tĩnh khi nghĩ về nó.

Nguyên Phương tắt điện thoại, thông tin mà họ biết chính là Nguyên Vy đã xuất ngoại rồi. Xin visa, bay đến một vùng trời khác trong vài ngày ngắn ngủi. Bọn họ im lặng và trầm mặc khi nghe thông tin đó, và ít nhất thì ai cũng có thể thở ra một hơi thở phào khi biết Nguyên Vy vẫn ổn.

“Vậy… khi nào chị Vy sẽ về?” Lan Anh lo lắng hỏi.

Nguyên Phương day trán, cô thở dài một hơi trầm mặc. Câu trả lời rất khó để biết được. Muốn trở về đây, ít nhất Nguyên Vy cũng phải có thứ lưu luyến ở nơi này. Nhưng với tình hình hiện tại, Nguyên Vy thực sự không còn gì lưu luyến nữa rồi. Con bé coi như đã trả đủ công ơn dưỡng dục của bố mẹ, công việc cũng coi như kết thúc và không có lí do gì để trở về cả.

“Có lẽ… chúng ta.” Nguyên Phương nói trong ngập ngừng.

“Em sẽ đi tìm.” Phương Thanh cắt lời. Cô nói một cách bình tĩnh, lời nói gọn gàng làm cho bầu không khí trở nên yên lặng một lát.

“Vì sao? Em đâu có…” Trịnh Nguyên Phương ngập ngừng. Phương Thanh không có thông tin, không có tiềm lực và hơn hết là nếu cô ấy đến tìm Nguyên Vy vì thương hại hay cảm thấy có lỗi thì thật tệ hại. Mối quan hệ của bọn họ sẽ chỉ càng thêm căng thẳng hơn khi Phương Thanh xuất hiện và thể hiện thái độ đó với Nguyên Vy.

“Thanh, chị khuyên em, nếu em đến tìm Vy vì cảm thấy có lỗi khi trở về nhà thì đừng làm như vậy. Mục đích đó ngay từ đầu đã sai rồi, không ai trong hai người các em nên cảm thấy có lỗi cả.” Trịnh Nguyên Phương nói một cách nghiêm túc.

Phạm Phương Thanh gật đầu, cô mỉm cười nhè nhẹ.

“Em biết.”

Phương Thanh nói bằng âm thanh nhẹ bẫng. Cô tiếp tục sau một hơi thở nhẹ.

“Em đến tìm em ấy, không phải để làm rõ quan hệ của em và bố mẹ, em và chị. Nói sao nhỉ…?”

Phương Thanh cười gượng. Mối quan hệ của bọn họ thật rối rắm và khó diễn tả. Nhưng mọi chuyện nhất thiết phải rõ ràng hay sao? Ở độ tuổi này của Phương Thanh?

Câu trả lời mà cô có cho chính mình là “không”.

Phương Thanh đã qua cái ngưỡng tuổi cần phải có một nơi để thuộc về. Cô đã tự tạo dựng cho mình một nơi gọi là nhà, có những mối quan hệ tốt, vượt qua những bất hạnh của cuộc đời mình. Có lẽ, việc gặp lại được gia đình ruột thịt chính là những “quả” khi cô đã gieo “nhân” tốt trong suốt cả cuộc đời. Phương Thanh biết ơn khi mình đã tìm thấy những người ruột thịt, được phép ở bên cạnh họ trước khi quá muộn màng. Nhưng “quả” mang đến cho cô chỉ là thứ bù đắp vào phần còn xót, không phải là thứ sẽ thay đổi cả cuộc sống của cô và những người khác.

“Chị, chị biết không. Ở độ tuổi của em, biết được mình có gia đình ruột thịt yêu thương đã là trọn vẹn rồi.” Phương Thanh nhìn vào mắt của Nguyên Phương, nói một cách chậm rãi và thật lòng.

“Nhưng, người đã luôn giúp em chăm sóc cho gia đình, đã luôn cố gắng lấp đầy chỗ trống mà em để lại đến mức không muốn ngồi vào vị trí của mình, thì không. Chúng em cũng chỉ là hai con rối của số phận, không cản bước nhau, không thay thế nhau, chỉ đơn giản là giúp đỡ nhau mà thôi. Em muốn biết về em ấy, muốn nhìn thấy nơi em ấy trưởng thành, muốn hiểu em ấy nhiều hơn.”

Phương Thanh nhìn về phía căn hộ mà Nguyên Vy từng ở, cô lẩm bẩm.

“Và nếu có thể… em muốn đưa người đã làm cuộc sống của em trọn vẹn… trở về nhà…”

Lời nói của Phương Thanh nhẹ bẫng, nhưng hành động thì lại không như vậy.

—

Phương Thanh không vội vã, nhưng cũng không quá chậm rãi trong việc tìm hiểu Nguyên Vy. Lần đầu tiên Phương Thanh bước vào phòng của Nguyên Vy cũng chính là để nhìn xem nơi mà cô ấy lớn lên như thế nào. Bước chân của Thanh chậm rãi trên thảm lông màu hồng. Căn phòng của một thiếu nữ đã 26 tuổi, nhưng được trang trí như phòng của trẻ em. Cô đi đến tủ đầu giường, nơi trưng bày những hàng gấu bông đủ loại màu sắc. Ngón tay của Phương Thanh chạm lên lớp lông mịn của chúng. Trong một vài phút, cô hơi ngây người, nhưng rồi Phương Thanh cười một cách hiểu ra, cô lẩm bẩm.

“Thật ngốc…”

Cô nhìn quanh căn phòng, không tìm được một tấm ảnh nào của Nguyên Vy ở nơi này. Cũng chính vì vậy, Phương Thanh đi đến bàn học, nhìn xung quanh một cách chăm chú. Có vẻ như từ nhỏ Nguyên Vy đã học hành nghiêm túc rồi, sách vở đều rất mới, nhưng ghi chép tràn ngập một cách cẩn thận và ngay ngắn. Có chỗ highlight, chỗ lại viết màu mực khác viết lại những dòng hướng dẫn. Chúng không giống tập vở ghi chép, chúng giống như những cuốn tập hướng dẫn học được người biên soạn nhọc công làm. Nhiều nhất trong số chúng là nhạc phổ, những cuốn sách học piano vỡ lòng, những kiến thức từ cơ bản đến nâng cao của thanh nhạc. Chúng được sắp xếp rất ngay ngắn, chia thành các ngăn tủ và có dán nhãn tên theo từng cấp độ. 

Đúng như Phương Thanh nghĩ, nhạc phổ hay giáo trình đều có ghi chép và dán giấy ghi chú hướng dẫn. 

Cre: Lily. 


Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 29:"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Truyện tương tự

89004
Giới Bóng Rổ Càn Quét Giả
Tháng 5 12, 2025
CREATOR: gd-jpeg v1.0 (using IJG JPEG v62), default quality
Thần Minh Không Có Đạo Đức, Vai Ác Muốn Chết Muốn Sống /Xuyên Nhanh: Ta Nguy Hiểm Ký Chủ
Tháng 5 17, 2025
5027
[Beta][Gl][Part 2]Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh
Tháng 7 23, 2025
84993
Xuyên Nhanh: Toàn Vị Diện Làm Ơn Oan Loại Vai Ác Nhẹ Điểm Ngược
Tháng 5 19, 2025
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz