Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình 3 - 512: Chưa từng thấy anh mất kiểm soát thế này...
- Metruyen
- Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình 3
- 512: Chưa từng thấy anh mất kiểm soát thế này...
Mặc Cảnh Thâm vừa đi vào khách sạn đã dặn dò nhân viên lập tức gọi bác sĩ tới, sau đó kéo mạnh cô vào thang máy, đẩy cô vào vách tường kính bên trong. Vào khoảnh khắc cửa thang máy đóng lại, anh đè chặt lấy cô, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ: “Quý Noãn, tôi có bảo là em đừng cử động không?”
Giọng anh lạnh buốt như mũi nhọn, không còn vẻ bình tĩnh và mưu lược của ngày xưa, rõ ràng là anh đã mất kiểm soát.
Lưng Quý Noãn đau nhức vì bị chạm vào vách tường kính trong thang máy, cổ tay bị anh nắm cũng phát đau.
Cô đứng tại chỗ, không lên tiếng.
Đúng, anh đã bảo cô đừng cử động.
Sau đó anh lại dùng khẩu hình cảnh cáo cô đừng nhúc nhích.
Anh không chỉ nói một lần, nhưng cô vẫn cử động.
Bởi vì trong khoảnh khắc đó, hai tên cướp sẽ nổ súng bắn anh, bọn chúng muốn giết anh.
Cô không muốn gần anh thêm nữa, nhưng không có nghĩa là chưa từng yêu anh.
Cô không thể nhìn anh chết, lại càng không muốn nhìn thấy phần lưng và phần gáy từng chằng chịt vết thương của anh lại chịu thêm bất kỳ vết thương nào khác. Vì thế cô mới xông lên, chỉ để tìm cơ hội đoạt lấy súng.
Đúng, thân thủ của cô rất kém, cũng không lợi hại, càng không nắm chắc, nhưng cô vẫn xông lên. Hậu quả là càng làm anh rối thêm. Vốn dĩ Mặc Cảnh Thâm định phối hợp với cảnh sát Tân Hải đi dọc đường tìm giao lộ để chặn đường, kết quả anh lại vì cô mà lái thẳng xe xuống biển.
Cô bị thương, còn chọc giận bọn cướp, suýt chút đã chết trong tay bọn chúng.
Mặc Cảnh Thâm đã bị lửa giận thiêu rụi lý trí. Sự im lặng của cô không dập được lửa trong lòng anh, mà ngược lại còn đổ thêm dầu vào lửa. Anh bóp chặt lấy vai cô, vào lúc thang máy dừng lại liền kéo cô đến thẳng cửa phòng, mở cửa ra, đẩy vào.
Quý Noãn loạng choạng bị anh đẩy vào phòng tắm, vòi hoa sen phía trên nhắm ngay đỉnh đầu cô. Anh vặn chốt mở, dòng nước lạnh lẽo đột nhiên phun ra, xối xuống người.
Quý Noãn không phản kháng, đến khi nước trong vòi sen từ từ ấm lên đến nhiệt độ thích hợp, cơ thể bị nước biển ngâm lạnh của cô dần ấm lại. Khi cơ thể ấm lại thì mùi khi bị hai tên cướp kia sờ mó cũng được gột sạch, máu trên đầu và trên người cũng được rửa trôi, nhưng trong lòng cô lại chợt thấy nóng hầm hập.
Anh và cô cùng đứng dưới vòi sen, áo sơ mi bị thấm ướt dính sát vào người anh. Anh gần như tàn nhẫn bóp mạnh cằm cô, buộc cô nhìn thẳng về phía mình: “Tôi lên kế hoạch ba năm là để thay đổi quỹ đạo cuộc sống em, để em sống thật tốt, chứ không phải để em tùy tiện đi vào chỗ chết!”
Người đàn ông trước mặt chật vật thở hổn hển, từng câu từng chữ như đâm vào tim cô.
Quý Noãn lập tức ngơ ngác nhìn anh, dường như những nghi ngờ trong đầu cô đã tựa dây cung bị đứt rốt cuộc cũng được nối liền. Cô ngạc nhiên nhìn người đàn ông trước mặt. Nước từ vòi hoa sen không ngừng xả xuống, cô mở to đôi mắt ẩm ướt nhìn anh, chỉ cảm thấy máu huyết trong người như đều đông lại.