Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình 3 - 468: Bắt Trộm Phải Bắt Tận Tay, Bắt Gian Phải Bắt Tận Giường (2)
- Metruyen
- Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình 3
- 468: Bắt Trộm Phải Bắt Tận Tay, Bắt Gian Phải Bắt Tận Giường (2)
Tối đó, dưới lầu Tập đoàn MN tụ tập không ít bảo vệ, nhưng Quý Noãn chẳng hề mang theo một người. Giống như yêu cầu ngay từ đầu, cô chỉ dẫn theo những thư ký trợ lý thường theo cô xã giao khắp nơi, bao gồm cả Tiểu Bát.
Lúc đến quán karaoke, Tổng Giám đốc Trương đã ở đó từ sớm. Có điều hôm nay ông ta còn đặc biệt mang theo hai vệ sĩ đứng gác bên ngoài quán.
Vừa nhìn thấy Quý Noãn đến, cặp mắt Tổng Giám đốc Trương lập tức sáng lên. Ông ta bước đến, vươn tay như muốn kéo tay Quý Noãn.
Quý Noãn kín đáo tránh né, cười nói: “Trương tổng, trong quán karaoke người qua kẻ lại, chúng ta vào trong nói chuyện đi.”
Lời nói của cô dường như có chút mờ ám, ngay lập tức Tổng Giám đốc Trương vừa gật gù vừa đưa tay mời Quý Noãn vào trong: “Thật ngại quá Quý tổng, không ngờ hôm đó tôi nhờ cô lấy giúp tăm xỉa răng thôi mà lại gây ra chuyện như vậy. Cô đừng xem những tin tức đó là thật, một lát nữa tôi sẽ giải thích rõ với bên báo chí.”
“Ông có giải thích hay không cũng không quan trọng. Những người như chúng ta, lúc đối diện với những tin tức bịa đặt này đều có thủ đoạn giống nhau là dùng tiền mua truyền thông trấn áp truyền thông. Xóa tan dư luận truyền thông chẳng phải chuyện khó, quan trọng là quan hệ giữa tôi và Trương tổng không bị loại chuyện này ảnh hưởng là được.” Quý Noãn vừa nói vừa cười, nháy mắt với Tổng Giám đốc Trương, sau đó bước thẳng vào trong.
Tổng Giám đốc Trương không ngờ Quý Noãn lại “hiểu chuyện” như vậy. Sau khi đẩy cửa phòng karaoke ra, ông ta mỉm cười mời cô vào. Thấy người đi theo cô toàn là trợ lý thư ký mà bình thường vẫn hay đi cùng khi bàn chuyện hợp tác, cũng không mang theo người lạ thì ông ta liền tin tưởng cô thật sự chỉ đơn thuần muốn tiếp tục bàn chuyện hợp tác dự án, nhân tiện hàn huyên một chút.
Nhưng lần này là do Quý Noãn chủ động hẹn gặp, hơn nữa bên báo chí lại đang loan truyền mấy tin tức tình cảm đó, nên Tổng Giám đốc Trương bất giác cảm thấy có lẽ Quý Noãn cũng có ý với ông ta.
Sau khi ngồi xuống, Tổng Giám đốc Trương liền mở bình rượu, đặt xuống trước mặt Quý Noãn, chủ động sáp lại gần: “Không giấu gì cô, lúc tôi thấy tấm ảnh trên báo cũng hết hồn. Không ngờ trong giới kinh doanh của chúng ta hiện nay có nhiều tiểu nhân hèn hạ như vậy. Rõ ràng là quan hệ giữa hai chúng ta rất trong sạch, vậy mà bọn họ còn cố ý chụp một tấm ảnh khiến người khác hiểu lầm, hại danh dự Quý tổng bị ảnh hưởng, thật là có lỗi.”
Quý Noãn nhìn rượu trên bàn trà, không nhấc lên uống, lẳng lặng tránh né hành động từ từ nhích đến gần của Tổng Giám đốc Trương, trên mặt vẫn tươi cười thản nhiên: “Chỉ là chuyện lấy giúp tăm xỉa răng thôi mà, Trương tổng đừng để trong lòng. Không phải lần trước ăn cơm, chúng ta đang bàn tới vấn đề hợp tác tiếp theo hay sao? E rằng ông là quý nhân hay quên, đã ném chuyện này ra sau đầu rồi chăng?”
“Không đâu, làm sao tôi quên được lời giao hẹn với Quý tổng. Chẳng phải đã nói lợi nhuận của dự án hợp tác cho Tập đoàn MN sẽ tăng lên 10% sao. Được, được, lúc đó tôi cũng đã đồng ý rồi, Quý tổng có mang hợp đồng theo không?”