[Full] [ Sủng ] Lão Đại Sủng Vợ !- Thanh Hoài - Chap 2 :
– Em nhất quyết không trả đời trai cho tôi phải không?
Trần Dương Thần giận dữ nhìn cô, Hạ Quyên Quyên run sợ khẽ nuốt nước bọt.
– Vậy thì phải chịu trách nhiệm đi chứ! Đêm qua chính em là người bắt tôi phải trở về, nhưng vì không biết địa chỉ nhà…
Nói đến đó hắn liền bị cô ngắt lại
– Anh có thể hỏi phòng nhân sự về thông tin địa chỉ nhà của tôi mà…
– Thì…ban đêm rồi ai còn làm việc nữa chứ…
-Tôi…say quá nên chẳng nhớ gì cả…
– Chỉ một câu say của em là xong chuyện sao?
– Chứ anh muốn tôi phải làm sao?
Cô xoa xoa đầu, rốt cuộc đây là loại tình huống gì đây trời ạ!!!!
Trần Dương Thần khẽ nhếch một nụ cười tà mị nhìn Hạ Quyên Quyên.
– Vậy thì kết hôn đi, làm phu nhân của tôi.
Hắn bá đạo tuyên bố, ánh mắt nghiêm túc nhìn cô, cô hơi sững sờ giật mình.
…
– Làm gì nhìn tôi dữ vậy ?
Hắn ngơ ngác hỏi cô, Hạ Quyên Quyên nãy giờ đã nhìn chằm chằm vào hắn khoảng 5 phút rồi.
– Anh có vấn đề về thần kinh phải không ? Tự dưng lại đòi kết hôn với tôi, tôi gia cảnh cũng không giàu, gương mặt với thân hình cũng chả bằng ai, anh nói xem anh thích tôi ở điểm gì?
Cô tự biết lượng sức mình, bên cạnh hắn không phải rất nhiều phụ nữ sao, hà cớ gì phải để ý cô chứ.
Hắn khẽ liếc cô, nhìn từ đầu đến cuối chân, điện nước cũng khá đầy đủ, chỉ có điều không được xịn như những cô gái khác.
– Ừm…thì…trên giường…khiến tôi…rất thoải mái.
Trần Dương Thần cười mỉm nhìn cô, khuôn mặt cô ửng hồng lên vì xấu hổ.
– Anh…cái tên…biến thái này…
– Thế nào, kết hôn chứ?
– Không!
Cô thét lớn vào mặt hắn, đôi tay hắn bắt đầu mò mẫm, dò xét cơ thể cô.
– Vậy thì lên giường tiếp!
Đôi môi khẽ nhếch, cặp mắt chim ưng sâu thẳm không thấy đáy, gương mặt đầy lạnh lùng.
– Á! Không được!
Cô vùng vẫy, đôi tay to lớn nhấc bổng cô lên. Ánh mắt lưu manh nhìn cô.
– Vậy thì cho em 1 quyền được lựa chọn, 1 là kết hôn hoặc 2 là lên giường tiếp, em biết sức khỏe của tôi thế nào mà.
– Anh…ép người quá đáng! Tôi sẽ kiện anh.
Hắn khẽ nhếch môi.
– Vậy em chọn lên giường hả?
– Không…tôi không chọn cái nào cả. Thả tôi ra.
Cô vùng vằng trong sự vô vọng, sức cô quá nhỏ bé mà.