[Full] Quay Đầu Lại Ngắm Chân Nhân Thành - Chương 33: Ẩn tình (2)
– Có nghe được cái gì không?
– Được. Rất nhiều là đằng khác. Ta biết được Triệu Thụy Nguyên đang giữ gương Định Thần, hoàng đế cũng có ý muốn ông đi phong ấn Vương An Cơ.
– Chuyện đó thì liên quan gì đến ngươi?
– Đương nhiên liên quan. Bởi vì ta và… à mà thôi.
Có điều, hình như quan hệ giữa Chân Nhân Chiêu An và Dương công công gì đó có vẻ không tốt lắm. Trong thâm tâm Chân Nhân Chiêu An có lẽ là một người tốt nhưng vì gia đình nên mới làm chuyện thất đức như vậy. Tội nghiệp. Mà hình như cô đã quên mất một chuyện rất quan trọng. Chuyện gì đó… Đúng! Là hoàng đế sắp ra tay thủ tiêu Triệu Thụy Nguyên.
Vậy chẳng phải nguy rồi sao? Giờ phải làm sao? Giờ phải làm sao? Đặng Vân Du cắn móng tay, đi đi lại lại, vắt óc suy nghĩ. Tần Tuệ Minh thấy vậy thì đau đầu.
– A Vân, ngươi đừng đi qua đi lại nữa.
– Ta… Tần Tuệ Minh, ta nhờ huynh một việc được không?
– Chuyện gì?
– Chỉ có huynh mới làm được thôi. Bây giờ huynh hãy đi tìm phu thê Triệu Thụy Nguyên, đưa bọn họ tạm lánh ở một nơi. Hoàng đế sắp thủ tiêu bọn họ rồi.
– Ngươi yên tâm đi. Trước khi hoàn thành nhiệm vụ, lão ta không dám làm bậy đâu.
– Nhưng mà, ta vẫn lo. Hay là chúng ta cứ đề phòng trước đi.
Tần Tuệ Minh liếc xuống tay áo đang bị quấn lấy của mình. Đặng Vân Du mếu máo như sắp khóc đến nơi. Thật đó, cũng đâu phải cha cô. Lo lắng cái gì. Tần Tuệ Minh thở dài, muốn từ chối cũng không được. Hắn nâng cằm cô lên, thật gần mà nói:
– Ngươi ở đây một mình có được không?
– Ân. Ta thì có thể bị làm sao được chứ. – Nghe giọng cô hơi hụt hơi, hắn cũng biết cô không mấy tự tin. Chính Tần Tuệ Minh cũng không yên tâm chút nào. Trong cung đầy rẫy cạm bẫy, cô thì như nô tì mới lên, ngơ ngơ ngác ngác. Ngoại trừ có mấy chiêu đặc biệt ra.
– Ở yên đây, đợi ta trở về. Đừng có làm điều gì manh động. Ta đi nhanh sẽ về nhanh.
– Ừm. – Đặng Vân Du khẽ nhắm mắt, lông mi run lên. Chưa bao giờ thấy lo sợ như thế, bỗng nhiên cảm thấy nếu cô chỉ quyết định sai một thứ, lịch sử sẽ thay đổi ghê gớm.
– Ta sẽ làm phép cho ngươi duy trì ngoại hình trong một thời gian dài. Còn nữa, cầm lấy cái này. Khi nguy hiểm thì thổi nó. – Đặng Vân Du cầm lấy vỏ ốc nhiều màu. Sau này Tần tuệ Minh cũng tặng một cái y hệt cho cô. Đặng Vân Du nấc lên một tiếng. Bỗng nhiên có dự cảm rất xấu.
– Cái này… huynh có mấy cái?
– Thích nó hả? Nhưng mà ta chỉ có một cái thôi, về rồi ta sẽ tặng cho ngươi.
– Không cần.
Đợi sau này cô sẽ nhận lấy, sẽ nhận lấy. Tần Tuệ Minh nói xong những lời cần nói, thấm thoát rời đi. Đặng Vân Du vuốt mặt, cất vỏ ốc trong túi gấm. Nhưng Tần Tuệ Minh vốn không biết phu thê Triệu Thụy Nguyên đang ở đâu. Bù lại, hắn thấy Chân Nhân Chiêu An đội đấu lạp đi ra khỏi một khách điếm. Quả nhiên bên trong có Triệu thụy Nguyên.