[Full] Quay Đầu Lại Ngắm Chân Nhân Thành - Chương 31: Gương Định Thần phong ấn
Lại nói, lúc nãy nhìn thấy một cảnh chém giết điên cuồng, cô bủn rủn tay chân. Đến khi bị Triệu Thụy Miên quát lên. Trong lúc đi tìm hai bác, cô sáng tỏ được một số điều.
Tuy là trong một thời đại khác xa nhưng con người cũng chẳng thể nào thay đổi đến vậy. Vương An Cơ luôn miệng nói mình giết người vô số, nhưng khẳng định nếu không phải ai gây chuyện với hắn, hắn cũng sẽ không tự tìm đến. Huống hồ, Đặng Vân Du từng gặp Vương An Cơ ở quá khứ một lần. Hắn thoạt nhìn là một công tử không màn thế sự, nhàn nhã uống trà, thưởng nhạc nói chuyện phiếm. Chuyện giết người đầy máu me không giống với tác phong của hắn.
Vương An Cơ bây giờ đã đi theo bọn nổi loạn tìm Vương An Cơ trước kia. Vậy Vương An Cơ trước đây ở đây, còn Vương An Cơ bây giờ đang ở đâu? Hắn có nhớ rõ tội ác trước kia của mình? Không chung đụng với Vương An Cơ trong khoảng thời gian này, cô càng tin tưởng nhân cách Vương An Cơ, lại càng tin vào suy đoán của mình. Đặng Vân Du muốn trở về căn nhà cũ, còn phải đợi Triệu Thụy Nguyên trở về.
Triệu Thụy Nguyên cầm trên tay gói thuốc bổ, tâm trạng nặng nề. Một lúc vừa nạn đói vừa chịu cảnh cả gia tộc bị sát hại, Diệp Yên Đan tiều tụy thấy rõ. Ông cũng đau lòng. Bọn họ khó khăn lắm mới có một đứa con. Triệu Thụy Nguyên lặng lẽ đi bên đường đột nhiên đám đông ào ào xô tới. Người người tách ra thành một con đường nhỏ.
Một đám người từ ngoài thành đi vào, đa số mặt mày ỉu xìu chán nản. Nhìn thấy Chân Nhân Chiêu An khá nổi bật, ông chợt nhớ ra bọn họ vừa đi tìm Vương An Cơ về. Nhắc đến Vương An Cơ, máu trong người ông sôi sục. Triệu Thụy Nguyên thu hết can đảm lại gần hỏi.
– Các vị vừa đi tìm Vương An Cơ về? Có kết quả không?
– Kết quả cái gì? Chỉ tổ rước mệt. Cuối cùng hắn nhìn chúng tôi một cái, miệng cũng không nói đã bỏ đi.
– Bây giờ chúng ta không có cách tiêu diệt hắn, chỉ có thể phong ấn lại mà thôi. – Chân Nhân Chiêu An nói.
– Còn phong ấn gì nữa. Có thứ gì phong ấn được hắn sao? – Ngươi nọ đanh đá bưng chén trà tu ừng ực như trút hết cơn giận.
– Có từng nghe nói có một bảo vật gọi là gương Định Thần không? Có thể thu phục được yêu quái mạnh nhất, đừng nói là một Vương An Cơ nhỏ nhoi, cả yêu giới cũng được.
– Thần kỳ vậy sao?
Ai cũng mở to mắt nghe kể chuyện từ Chân Nhân Chiêu An. Triệu Thụy Nguyên nghe câu được câu mất. Rốt cuộc trời còn chưa tối, ông đã được mời lên điện một chuyến.
Hoàng đế ngả người nằm trên giường, đưa lưng ra ngoài cho cung nữ đấm bóp, vẻ mặt rất hưởng thụ nhàn nhã. Không có vẻ gì lo âu khi bên dưới nạn đói lầm than. Triệu Thụy Nguyên nhíu mày một cái, nhanh chóng cúi đầu hành lễ.
Mắt ông nhìn thấy đĩa nho được cống nạp từ phương tây thì lòng âm u. Giờ phút này mà hoàng đế còn có thể ăn nho thượng hạng được nữa.
– Triệu trạng nguyên miễn lễ. Chúng ta cũng coi như là huynh đệ rồi. Đừng khách sáo.
– Thân vẫn là người dân Chân Nhân, thần phải giữ được phép tắc.