metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Full] Quay Đầu Lại Ngắm Chân Nhân Thành - Chương 12: Thập tử nhất sinh (3)

  1. Metruyen
  2. [Full] Quay Đầu Lại Ngắm Chân Nhân Thành
  3. Chương 12: Thập tử nhất sinh (3)
Prev
Next

Đặng Vân Du theo bọn Bành Đắc Cường leo lên một sườn núi phía đông. Bên trong là một cái sơn trại nhỏ. Thì ra ở đây còn có một vài phụ nữ, cô còn tưởng chỉ toàn đàn ông sống với nhau. Bọn họ xếp cho cô một căn lều mới dựng. Dù sao cũng chỉ ở có một đêm. Sáng mai cô phải xuống thành nữa.

Căn lều của cô cũng đơn giản lắm. Ngoài một cái giường, tủ đựng đồ, và một cây đèn nến ra, chỉ có một bức tượng phật nhỏ ở góc phòng. Xem ra bọn họ cũng không phải ở đây lâu dài. Chỉ toàn ở lều, không dám xây nhà, chực có quân lính đuổi tới thì lại chuyển đi. Cuộc sống hình như cơ cực, nay đây mai đó.

Đặng Vân Du tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ y phục của nữ nhân mượn được. Chỉ là cũ hơn so với đồ của Triệu Thuỵ Miên. Nhắc tới Triệu Thuỵ Miên, bỗng thấy thật nhớ cô ấy. Dù chỉ tiếp xúc được vài ngày, nhưng Triệu Thuỵ Miên kì thực rất có tình nghĩa. Bất luận thế nào, cô cũng phải cứu được Triệu Thuỵ Miên. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.

Phi, phi. Triệu Thuỵ Miên có pháp thuật mạnh như vậy, làm sao dễ dàng chết đi được.

Khi cô ra sân trại thì mọi người đã ngồi trên bàn ăn xung quanh củi lửa, ăn thịt uống rượu, ăn nói thoải mái. Bành Đắc Cường thấy Đặng Vân Du thì vẫy tay kêu lại. Cô kéo ghế ngồi xuống cạnh Tần Tuệ Minh. Nhìn hắn ăn rất tao nhã, hoàn toàn tách biệt với xung quanh.

– Đặng cô nương, cô cứ ăn tự nhiên, đừng chê cười. Lâu lâu chúng ta mới có khách đến. – Đặng Vân Du cười cười nhận ly rượu, không uống lại đặt xuống. Trời tối, mắt cô khó mà thấy rõ mọi thứ, chỉ nghiêng đầu kêu Tần Tuệ Minh.

– Tuệ Minh.

– Gì? – Tần Tuệ Minh lơ đãng nhìn qua.

– Mắt ta mờ quá.

– Hả?

– Không phải ta sắp mù đâu. – Đặng Vân Du không biết giải thích thế nào cho hắn hiểu được từ “cận thị” – Ngươi có thể làm phép một chút không?

– Mắt mờ à? – Tần Tuệ Minh nghĩ ngợi rồi búng tay. Đặng Vân Du dần nhìn rõ dung nhan trước mặt. Cô chớp mắt hai cái, quả thật đã nhìn rõ lại rồi.

– Cảm ơn.

Đặng Vân Du thích thú trở lại bàn ăn. Tần Tuệ Minh gắt gao quan sát. Mắt mờ thường chỉ có những bà lão lớn tuổi. Sao cô nương này lại bị?

Đặng Vân Du vừa ăn vừa nói hăng say. Sau khi tắm xong, đường nét và làn da trắng sáng do thường xuyên ở trong nhà của cô lộ ra. Quả thật là vẻ đẹp tươi mát hiếm có. Bành Đắc Cường cứ nói đùa rủ cô ở lại đây luôn cũng được. Nhưng Đặng Vân Du kiên quyết từ chối.

– Cô nương thật trọng tình nghĩa. Người bạn kia hẳn là rất quan trọng với cô.

– Đúng vậy. Người bạn kia rất quan trọng với ta. Gặp cô ấy xong, ta sẽ trở về nhà của mình.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 12: Thập tử nhất sinh (3)"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz