metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Full] Hãn Phu - Giảo Xuân Bính - Chương 7

  1. Metruyen
  2. [Full] Hãn Phu - Giảo Xuân Bính
  3. Chương 7
Prev
Next

Lục Hãn Kiêu đứng tại chỗ, đầu óc sụp đổ.

Dì Tề còn không định dừng lại, hai tay đập đập huyệt thái dương, đi qua đi lại: “Trời ơi, ông trời của ta ơi.”

“Dì đừng kêu nữa, trời còn chưa sập đâu.” Lục Hãn Kiêu vô cùng buồn bực.

“Đúng đúng, không nên kêu, kêu cũng không có tác dụng gì.” Đầu óc dì Tề như được khai quang, chợt lóe lên suy nghĩ, “Ngày mai dì sẽ mua gà về hầm cách thủy với cẩu kỷ bồi bổ cho cháu.”

Đuổi được người nào hay người đó, Lục Hãn Kiêu phất tay, “Được được được, dì hầm luôn hai con đi, một con không đủ ăn.”

Dì Tề mơ màng trở về phòng ngủ, Lục Hãn Kiêu hạ mắt xuống, thấy Chu Kiều vẫn đang cười, “Em bị điểm huyệt cười à?”

Chu Kiều không nín được.

“Không giải huyệt được đúng không? Anh giúp em.” Mặt mũi Lục Hãn Kiêu đã mất hết, vén tay áo đi tới thu thập cô, không khách khí chút nào nắm chặt tay cô mà cù lét.

Chu Kiều đang ngồi chồm hổm dưới đất, theo bản năng chạy trốn.

Lục Hãn Kiêu bắt lấy cánh tay cô, kéo người đứng dậy, “Anh trai cho em cười thỏa thích, được không?”

Quá vô sỉ rồi.

Chu Kiều bị anh ấn lên cánh cửa, tư thế tương đối mập mờ. Lục Hãn Kiêu con mẹ nó còn quấy nhiễu, “Cười một cái trẻ ra mười tuổi, nào, anh giúp em sống lâu hơn 61 tuổi.”

Nhưng rất nhanh, hai người bỗng yên lặng như tờ.

Chu Kiều bị ấn lên cánh cửa, đây chính là tư thế áp sát tường hôn trong truyền thuyết. Mặt cũng quá gần nhau rồi, hai chóp mũi cũng sắp đụng vào nhau.

Ngứa, thật là ngứa.

Lục Hãn Kiêu vội vàng buông tay, mất tự nhiên sờ sờ mũi.

Ánh mắt Chu Kiều không biết nên nhìn vào đâu, bồi thêm một câu, “Không phải sờ, mũi chưa rớt.”

Lục Hãn Kiêu dừng động tác, một lần nữa đối diện với ánh mắt của cô, ánh mắt hai người giao nhau, “xùy” một cái đồng thời cười thành tiếng.

Đồ ăn khuya dì Tề làm vẫn ở trên bàn, đang tỏa nhiệt nghi ngút, buổi sáng bà làm hoành thánh, nhân bánh là cải trắng với ngô. Lục Hãn Kiêu nhét hai viên vào miệng, điệu nhảy lúc nãy khiến sức sống ann chịu tổn thương nặng nề.

“Nếu không phải dì Tề nhảy quá khó nhìn, anh cũng sẽ không bị ấn tượng sâu đến vậy.” Lục Hãn Kiêu vừa ăn vừa giải thích, “Là thế này, anh đang ở phòng ngủ đọc sách, chợt nghĩ có chỗ không đúng, rốt cuộc là dì Tề trời sinh không có năng khiếu nhảy múa, hay là do bản thân động tác đó khó?”

Chu Kiều lẳng lặng nghe anh giả vờ.

“Anh để quyển sách xuống, làm thử một cái hoa lan chỉ.” Lục Hãn Kiêu tiếp tục nói: “Theo bài hát dần dần đến đoạn điệp khúc cao trào, anh dường như ngửi thấy hương hoa nhài, chịu không nổi, quá kích thích, mùi hương khiến anh dang tay co chân, chính là tư thế vừa lúc bị em và dì nhìn thấy- quá trình chính là như thế.”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 7"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz