[Full/Edit] Bạn Trai Tôi Dựa Vào Ảo Tưởng Để Yêu Đương - Nhất Chích Đại Sa Ngư - Ngoại truyện 1
Editor: Vàng Anh
Mùa đông lại đến, lạnh lẽo đìu hiu.
Cuối cùng Lâm Phùng cũng thấy được giấy kết hôn anh chờ đợi bấy lâu nay, người mấy trăm năm không đăng lên vòng bạn bè như anh vừa nhận được giấy kết hôn lại lập tức lấy điện thoại ra chụp hình.
Tấm hình anh cầm tờ giấy kết hôn trong tay, bấm đăng.
Vì vậy toàn bộ giáo viên học sinh của trường đại học Lâm Sơn đều thấy được Lâm Phùng đăng lên tấm hình đó.
Hai tấm hình, một dòng chữ: Anh chưa từng thấy núi và biển, cho đến khi gặp em. Từ đây, em là người cả đời anh hướng đến.
Triệu Trừng là người đầu tiên bình luận: [ chúc mừng chúc mừng! Cuối cùng đã có thể quang minh chính đại gọi anh rể rồi! ]
Tề Văn tiếp lòi: [ a ha ha mau cảm ơn em đi! Em là bà nguyệt se duyên cho hai người đó! ]
Trình Lộc vừa mới ngồi lên xe, mở điện thoại ra lập tức thấy anh đăng hình lên.
Cô không khỏi bật cười, nhìn người đàn ông đang chăm chú lái xe, khuôn mặt nhuốm màu lạnh giá của mùa đông năm nay, trông hơi lạnh lùng.
Cô cười nói: “Sao anh gấp vậy, vừa mới bước ra khỏi cục dân chính đã phát lên vòng bạn bè.”
Lâm Phùng không quay đầu lại, khóe môi cong lên.
Anh trả lời Trình Lộc: “Em quá xuất sắc, anh mà không sớm tuyến bố chủ quyền sẽ bị người khác cướp mất.”
Trình Lộc hừ một tiếng, trông tâm trạng cô rất tốt.
Cô cúi đầu nghịch cuốn sổ kết hôn, màu đỏ chói nhìn hơi nhức mắt nhưng chỉ cần nhìn thấy cô cũng cảm thấy vui hơn bình thường rất nhiều, cô không kiềm được nụ cười, “Không, anh mới xuất sắc.”
“Vợ anh xuất sắc nhất.” Lâm Phùng lạnh lùng nói, “Không chấp nhận bất kỳ lời phản bác nào.”
Nụ cười Trình Lộc càng tươi hơn.
Cô lưu lại tấm hình Lâm Phùng đăng lên vòng bạn bè, rồi đăng lên.
Cô không dùng tiêu đề nào khác, mà sử dụng lại câu nói của Lâm Phùng.
Nhanh chóng có người vào bình luận.
Triệu Trừng là người giành được slot đầu tiên: [ ? ? ? Trong vòng ba phút em được ăn cơm chó hai lần? ]
Trình Lộc lướt xuống, là bài Lâm Phùng vừa đăng.
Hai ảnh đại diện giống nhau, tiêu đề cũng giống hệt nhau, nhìn như vậy giống như một người đăng hai lần vậy.
Cô mím môi cười, vẫn không thoát ra, bên trên có thêm mấy bình luận.
Bây giờ cô không có chuyện gì để làm nên mở từng cái ra xem.
Hứa Qua: [ chúc mừng ]
Chắc là Trương Xảo Yên đang ở cùng với Hứa Qua nên cũng nhanh chóng bình luận bên dưới: [ ha ha ha sau này phải gọi cô là mợ rồi (vui vẻ)]
Trình Lộc trả lời từng cái một sau đó mở tắt điện thoại.
Cô nắm chặt khăn choàng màu lam nhạt, nhìn Lâm Phùng.