[Full/Edit] Bạn Trai Tôi Dựa Vào Ảo Tưởng Để Yêu Đương - Nhất Chích Đại Sa Ngư - Chương 6: Quả cẩu tử trong bình giữ nhiệt
- Metruyen
- [Full/Edit] Bạn Trai Tôi Dựa Vào Ảo Tưởng Để Yêu Đương - Nhất Chích Đại Sa Ngư
- Chương 6: Quả cẩu tử trong bình giữ nhiệt
Editor: Vàng Anh
*枸杞子 (Cẩu kỉ tử)- hay còn gọi quả Goji hay quả cẩu tử, là dược liệu nổi tiếng ở Trung Quốc và cả nước ngoài. Quả Goji chứa nhiều loại axit amin, và chứa các chất dinh dưỡng đặc biệt như betaine, ngô xanthin và đỏ mọng chua, làm cho nó có tác dụng chăm sóc sức khỏe rất tốt. (Nguồn: Baidu).
(Ảnh: Quả cẩu tử sấy khô)
Đây không tính là một vụ án quá khó, chỉ là xác định nghi phạm sẽ hơi lâu một chút, cục chỉ sợ là trong khoảng thời gian này tên đó sẽ động thủ với Lâm Phùng.
Hơn nữa Lâm Phùng là một người có ảnh hưởng trong thành phố Lâm Sơn, cấp trên đặc biệt hỏi thăm, sợ xảy ra chuyện sẽ ảnh hưởng không tốt, nhóm Trình Lộc phải tiếp đón họ một phen.
Trong cục do dự không biết cử ai đi bảo vệ, cộng thêm cảnh sát Chu nhiệt liệt đề cử, bên trên chính thức ra quyết định Trình Lộc sẽ đi bảo vệ Lâm Phùng, còn phải ngầm tra cứu ai là người theo dõi Lâm Phùng.
Ngày đó Lâm Sơn mưa to, nước mưa rơi trên mặt đất, văng khắp mọi nơi.
Trình Lộc bị La Thứ đưa đến bên ngoài đại học Lâm Sơn, La Thứ còn ném cho cô một chiếc ô, cười nói: “Chị Lộc, em đi xử lý vụ án khác đây, giáo sư Lâm giao cho chị nha.”
Trình Lộc đáp lại, mở ô ra, lúc mở ra ô bị kẹt một chút, trong lúc đó, trên mái hiên bắt đầu rớt hạt mưa xuống.
Cô mặc quần jean dài nên bị ướt một ít, nhưng cũng không có để ý.
Trong khoảng thời gian này, không phải lần đầu cô đến trường đại học Lâm Sơn, nên cũng đã quen thuộc với cách bố trí ở bên trong, cô rất nhanh đã tìm được Lâm Phùng.
Cô có điều tra qua, hôm nay Lâm Phùng có một tiết dạy.
Trình Lộc tìm được phòng học, đúng lúc chuông vào lớp vang lên, cô đi vào từ cửa sau, tùy tiện tìm một vị trí ngồi xuống.
Trong phòng học, càng nhiều người đi vào, ngồi ở kế bên cô là một nữ sinh cột tóc đuôi ngựa có khuôn mặt trái xoan, Trình Lộc cảm thấy cô ấy hơi quen mắt.
Lâm Phùng đứng trên bục giảng, dáng người cao to, khoác lên thân mình một bộ màu đen, áo sơ mi vẫn cẩn thận tỉ mỉ như trước, cài đến tận cổ.
Biểu cảm của anh cứng đờ, vừa vào phòng học, ánh mắt chuẩn xác dừng ở trên người Trình Lộc, cũng rất nhanh dời đi, cứ như cái liếc mắt vừa rồi chỉ vô tình nhìn thoáng qua.