[Full/Edit] Bạn Trai Tôi Dựa Vào Ảo Tưởng Để Yêu Đương - Nhất Chích Đại Sa Ngư - Chương 28: Cái thằng cầm thú này!
- Metruyen
- [Full/Edit] Bạn Trai Tôi Dựa Vào Ảo Tưởng Để Yêu Đương - Nhất Chích Đại Sa Ngư
- Chương 28: Cái thằng cầm thú này!
Editor: Vàng Anh
Hứa Qua kinh ngạc, từ khi nào cậu của anh lại biết nói chuyện đâm chọt như vậy?
Anh đang sững sờ thì nghe Lâm Phùng nhàn nhạt mở miệng hỏi: “Cô ấy đi họp lớp ở đâu?”
Hứa Qua định thần lại, mở điện thoại ra vào nhóm chat của lớp, liếc nhìn, thấy có người đăng ảnh chỗ đang họp lớp lên, Trình Lộc trông có vẻ hơi say, trên mặt đỏ ửng.
Lâm Phùng ngồi kế bên Hứa Qua, dĩ nhiên cũng thấy được.
Anh đứng dậy, không muốn đợi Lâm Bích nữa.
Lâm Bích cũng sẽ không cho anh coi thứ gì quan trọng, nhiều nhất chính là báo cáo tài chính của công ty hay kế hoạch gần đây, hy vọng rằng anh có thể chia một ít cổ phần của công ty.
Anh không chút do dự lái xe rời đi.
Đêm nay gió to dữ dội, trên trời còn lóe lên vài tia sấm chớp, thỉnh thoảng có hai tiếng gầm thét, dường như mưa to sắp kéo đến.
Anh mở dẫn đường trên di động ra, nhập địa chỉ anh vừa nhìn thấy được trên điện thoại của Hứa Qua, quán bar Space.
————————————————
Cơn mưa đi qua như thác đổ, làm cho mọi người bất ngờ không kịp đề phòng.
Sấm chớp rền vang, khiến cho các cô gái ở cửa phải rùng mình bịt chặt tai.
Buổi họp lớp cũng sắp tới hồi cuối, mọi người chuẩn bị tan cuộc, kết quả lại gặp phải một trận mưa to như vậy, sấm chớp đùng đùng, thật sự có hơi đáng sợ.
Quan trọng hơn hết là với cái thời tiết như thế này thì ngay cả một chiếc xe cũng không thể đặt.
Đầu óc Trình Lộc choáng váng, cô cố hết sức để có thể đứng vững.
Cô ngẩng đầu liếc nhìn trời, tiếng sét nổ vang trời, cô không thay đổi sắc mặt nhìn xuống.
Khá nhiều bạn trong lớp cũng có xe, mọi người tách nhau ngồi một chút rồi rời đi, không ít cô gái muốn giành giật nhau để được ngồi trên xe của Hướng Đông.
Hướng Đông phách lối cười, hỏi Trình Lộc: “Sao thế Trình Lộc, có muốn ngồi xe của tớ không?”
Lớp trường đứng ngăn trước mặt Trình Lộc, giúp Trình Lộc từ chối: “Không cần, tớ đưa cậu ấy về được rồi.”
Trình Lộc lảo đảo, Đỗ Khê đứng kế bên cô, thuận tay đỡ lấy, Trình Lộc lập tức dựng thẳng sống lưng, một chút dấu hiệu say rượu cũng không có.
Trình Lộc đứng ra nói: “Lớp trưởng, không cần, không cần làm phiền cậu đâu.”
Cô lấy điện thoại muốn gọi nhờ lão Chu tới đón, vừa mở điện thoại ra, một phút trước Lâm Phùng gửi tin nhắn cho cô.
[Nhìn đường đối diện]
Trình Lộc ngẩng đầu nhìn về phía bên kia đường, dưới tấm màn mưa to, cô lờ mờ nhìn thấy một chiếc ô tô đang đậu ở đó, vừa định trả lời Lâm Phùng trên điện thoại, cô đã nhìn thấy cửa chiếc xe Cayenne mở ra, một bóng người cao ngất bước xuống trên tay cầm cây dù màu đen lớn.