Evalion: Sắc Màu Tình Yêu - sự cố (2)
Hyeon POV:
Thực sự quá tuyệt vời.
Đó là ấn tượng đầu tiên của tôi khi nhìn thấy cảng biển này.
Nước biển trong vắt, khoảng 1000 mét quanh bờ biển không hề có hơi nước bốc lên.
Cảng biển phẳng lì như một đồng bằng trải dài tới độ không thể nhìn thấy điểm kết của nó, ở bên dưới là hàng trăm xe tải dài chở khoảng chục công ten nơ mỗi xe chạy đều đặn như thể được lập trình từ trước.
Cứ khoảng 300 mét lại có một máy cần cẩu khổng lồ có thể gắp một lúc tận bốn công ten nơ như thế chất lên các tàu chở hàng.
Các tàu chở hàng to và dài phải gấp đôi, gấp ba con tàu mà tôi vừa đi.
Thấy tôi có vẻ kinh ngạc, Fate nhẹ nhàng hạ cánh sau lưng tôi và lịch sự hỏi.
“Phu nhân thấy thế nào về nơi này?”
Tôi suy nghĩ thật lâu trước khi trả lời, miệng tôi cứ mở ra mà chẳng phát ra âm thanh nào, có quá nhiều thứ để nói.
May mắn thay Lively đã tỉnh táo lại để trả lời hộ tôi. Mặc dù khi nhìn thấy cảng biển này, anh vẫn choáng ngợp đến độ “wow” một tiếng và chớp mắt mấy lần. Những lúc thế này trông biểu cảm của anh thú vị vô cùng.
“Thú thực thì ban đầu, tôi đã nghĩ rằng con tàu tôi vừa đi là con tàu to nhất mà tôi từng thấy rồi đấy.”
Fate bật cười và nói rằng chồng tôi thật hài hước. Tất nhiên, tôi cũng có những tò mò riêng của bản thân. Nhưng Fate đề nghị chúng tôi đến khách sạn lấy phòng trước để dẹp con tàu này sang một bên nhường chỗ cho các tàu chở hàng.
Khi đi vào thành phố, nhờ có sự trợ giúp của Fate, chúng tôi nhanh chóng đặt được căn phòng hạng sang nhất của khách sạn thành phố.
Fate dùng phép đổi số tiền tinh kim chúng tôi mang theo thành tiền bạc để dễ bề chi tiêu, nhưng tôi hiện nay chưa có tâm trạng.
Thành phố này xây dựng trên một ngọn núi khá cao hình tam giác vuông, trên đỉnh núi có một vườn hoa đang nở rộ, đi qua vườn hoa sẽ là vách núi đá dựng đứng cực kì nguy hiểm. Nhưng từ trên vách núi ngó xuống là có thể thấy toàn bộ cảng biển và các con tàu khổng lồ.
Tôi háo hức chạy đến bên lan can cao tới ngực tôi và ngó ra xa hết cỡ, ngắm nhìn cảng biển đông đúc ồn ào này.
“Đây gọi là vườn vách đá.”
Fate giải thích cho chúng tôi, ông chuyên nghiệp như một hướng dẫn viên tài năng thực thụ.
“Có rất nhiều vườn hoa như thế này trên khắp đất nước, quốc vương Hiyori đã ra lệnh trồng chúng trên mỗi thành phố để làm không gian nghỉ ngơi riêng của ngài.”
Tôi còn muốn hỏi tiếp, nhưng đột nhiên, tiếng chuông báo động inh ỏi vang lên khắp thành phố và cảng biển, Fate ngay lập tức niệm phép bảo vệ cho chúng tôi.
Góc nhìn thứ 3 POV:
“FATE!!!!!!”
Tiếng thét vang vọng thu hút sự chú ý của mọi người.