Evalion: Sắc Màu Tình Yêu - phần 2: sự cố
Dưới góc nhìn của Hyeon:
Xin tự giới thiệu, tôi là Hyeon, Aslan Hyeon, quỷ tộc, vợ cả kiêm trợ lí của Aslan Lively.
Trước khi kết hôn, tôi làm qua nhiều chức vụ trong bộ máy chính quyền như bí thư, chánh án, ủy viên chính trị hay thậm chí là phó tướng quân đội. Cũng không phải khoe khoang gì nhưng cứ đi qua bự ngành nào là ở đó thể nào cũng có vài người thích tôi, thực sự phiền muốn chết, tôi chỉ muốn được hưởng chính sách hỗ trợ của nhà nước thôi mà.
Dù không nghĩ các bạn đọc có hứng thú mấy nhưng để giết thời gian trong khi đi qua con đường mòn chán ngắt này, tôi vẫn muốn kể về cách mà chúng tôi quen nhau.
Thực ra trong bộ máy nhà nước cũng có một bộ phận bí mật chuyên thu thập phụ nữ và đàn ông để phục vụ nhu cầu cho những quan chức lớn, họ được gọi là “kho bí mật”.
Một ngày nọ, họ thấy Lively trở về trong tình trạng u sầu và mệt mỏi, họ lo lắng ngài đang làm việc quá sức dẫn đến mệt mỏi và stress, ngoài ra, họ cũng lo sợ việc tổng thống chưa có con nối dõi mặc dù đã sống vài ngàn năm có thể bị các tổ chức phản loạn dùng để tạo tin đồn thất thiệt.
Vậy nên họ quyết định chọn một mỹ nữ trong “kho bí mật” cho ngài.
Có nhiều mỹ nữ đã tham gia ứng tuyển, nhưng vì chẳng ai trong số họ còn trinh, mà lần đầu tiên của tổng thống thì không thể qua loa được, nên rốt cuộc vẫn không chọn được ai.
Và rồi không biết đồ chó chết nào đề cử tôi, họ thấy tôi làm qua nhiều công việc trong nhà nước như thế, có nhiều anh theo đuổi như thế mà chẳng vừa mắt anh nào, nên họ quyết định ban cho tôi một vinh dự, đó là được bóc tem cho ngài tổng thống.
Tất nhiên là tôi còn trong trắng và khá ngây thơ về lĩnh vực này, nên dù đã nửa đêm và bị dúi vào tay ngài tổng thống đang say bí tỉ, tôi vẫn không ngần ngại đưa ngài ấy về phòng.
Đi được nửa đường, ngài ấy nhanh chóng nhận ra trong rượu có gì đó và cho rằng đó là do tôi giở trò, nên ngài ấy đã hóa thành dạng sư tử siêu to khổng lồ và vồ lấy tôi, làm tôi sợ phát khiếp. Rất may là ngài ấy vẫn đủ tỉnh táo để tha tôi về phòng.
Khi nhận ra thứ thuốc trong người ngài là xuân dược, ngài không do dự gì hóa thành một người đàn ông bán khỏa thân tuổi 20 trông khá đẹp trai, rất giống với hình dáng 16 tuổi thường ngày nhưng trưởng thành và chững chạc hơn nhiều.
Ngài tức giận tra hỏi và buộc tội tôi một cách vô cớ rồi ép tôi phải đưa thuốc giải cho ngài, nhưng tôi làm gì có. Thế là ngài ấy ăn thịt tôi ngay và luôn, tất nhiên là theo nghĩa bóng.
Đêm đó thực sự là một trong những trải nghiệm tồi tệ nhất của đời tôi. Ngài ấy chẳng hề quan tâm đến việc tôi gào khóc trong đau đớn đến mức nào mà chỉ chuyên tâm giữ chặt eo tôi và dao động cơ học như muốn xé toạc cơ thể tôi ra làm hai vậy.
Mặc dù sáng hôm sau tôi đã được giải oan và ngài ấy còn quỳ dưới đất xin lỗi tôi nữa, nhưng tôi vẫn rất cáu, tôi muốn mắng ngài ấy xối xả nhưng không dám. Trong lòng tôi thầm nhủ sẽ không bao giờ tha thứ cho ngài. Dù sao trinh tiết mấy trăm năm của tôi cứ như vậy bị ngài ấy cướp đi mà.