Editing | Tình Nhân Hai Mặt - Ôn Tửu Tiên Trà - Chương 30
Trò chơi
Người phục vụ bưng đĩa trái cây vào phòng, đặt xuống rồi đi ra ngoài, không lâu sau, Lộc Yêu cùng Nguyệt Uẩn Khê một trước một sau lần lượt trở lại.
Bạc Minh Yên cầm một miếng dưa hấu, ngẩng đầu nhìn về hướng cửa, vạt áo buộc ở bụng dưới của Lộc Yêu đã thả xuống, sắc mặt đỏ bừng, cổ áo có chút lộn xộn, màu môi thì đỏ hơn trước rất nhiều.
Vẻ mặt này giống như vừa bị ai hôn mãnh liệt, Bạc Minh Yên hơi nao nao, cô cứ như vậy nhìn lướt qua.
Không biết cô có nhớ nhầm không, nhưng có cảm giác như màu son môi của Nguyệt Uẩn Khê đã nhạt đi.
Lúc này, Mạnh Hủ Nhiên ở bên cạnh “Sách” hai tiếng, thì thào vào bên tai cô nói: “Lợi hại, màu anh đào giờ đã thành màu cà chua thối.”
Là đang nói đến màu môi của Nguyệt Uẩn Khê.
Thật sự bị Mạnh Hủ Nhiên đoán đúng rồi sao?
Bạc Minh Yên nhướng mày, trong lòng hơi giật mình, sau đó hơi nghiêng đầu lại, từ đuôi mắt nhìn Mạnh Hủ Nhiên. Người kia đang cúi người xuống bàn, đầu ngón tay cầm một cây tăm xỉa răng, đầu nhọn chọc vào một quả cà chua nhỏ màu đỏ. Bạc Minh Yên hơi nâng mí mắt, nhìn thấy đôi môi đỏ mọng của Mạnh Hủ Nhiên cứ thế mở ra, đưa quả cà chua nhỏ vào miệng.
Những giọt nước trên quả cà chua nhỏ dần đọng trên cánh môi hồng.
Nhạy bén nhận ra ánh mắt của Bạc Minh Yên, Mạnh Hủ Nhiên đặt cây tăm trong tay xuống, đón nhận tầm mắt Bạc Minh Yên, đuôi lông mày nhướng lên, đôi môi đỏ mọng ẩm ướt lại mở ra khép lại, lặng lẽ nói: Kích thích chứ.
Kích thích chứ, kích thích chứ, kích thích trái dưa hấu.
Bạc Minh Yên quay đầu, rũ mắt đầu nhìn quả dưa hấu trong tay, một tay đưa tới trước mặt Mạnh Hủ Nhiên, đè thấp giọng nói: “Ăn dưa của bản thân đi.”
Rõ ràng là dưa của cô.
Mạnh Hủ Nhiên mím môi, đè xuống độ cong cực nhỏ ở khóe môi.
Vỏ cắt vừa mỏng vừa nhỏ, Bạc Minh Yên cầm phần đáy không để lại khe hở quá lớn. Nhưng khi nhận dưa hấu, đầu ngón tay của Mạnh Hủ Nhiên vô tình cố ý mà cọ xát vào giữa mu bàn tay cô.
Một cảm giác ẩm ướt, nóng âm tê dại, giống như những giọt nước dưa hấu đang đọng lại trên tay.
Bạc Minh Yên giật giật ngón tay, lông mày nhăn lại xong nhanh chóng thả lỏng, sau đó cô ở một bên lấy khăn giấy ướt ra lau tay mình, rồi nhìn thoáng qua về phía Mạnh Hủ Nhiên.
Mạnh Hủ Nhiên cầm miếng dưa hấu bằng cả hai tay, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, cắn đầu miếng dưa hấu, rồi gặm từng miếng từng miếng một như một con hamster.
Trông thật ngoan.
“Hai người đang nói chuyện bí hiểm gì đó?” Lộc Yêu hỏi.
Bởi vì sợ bị phát hiện, từ khi họ bước vào cửa Lộc Yêu đã quan sát Bạc Minh Yên cùng Mạnh Hủ Nhiên, vẫn luôn thấy miệng hai người thỉnh thoảng mở ra đóng lại nói chuyện, nhưng do cách một khoảng mà hai người lại nói rất nhỏ, nên căn bản không thể nghe được họ đang nói cái gì.