[Editing] Có Hài Lòng Khi Lấy Anh Không? - Lăng Lạc Nhất - Chương 4
Tạ Oánh Thảo mở nhóm wechat bình thường vẫn luôn bị chặn, trong nhóm lại có mấy trăm tin nhắn, cô thở dài, xem từng cái một, thấy chỉ nửa giờ trước, Hoàng Xuyên lại gửi ảnh chụp màn hình của bạn tốt Nghiêm Từ Mộc trong nhóm, có mấy bạn học đang thảo luận, sau đó cô đột nhiên nhìn thấy Tống Quân gửi tin nhắn trong nhóm.
ĐM! Đó không phải là điện thoại di động của Oánh Thảo à!
Tạ Oánh Thảo vội vàng mở tấm ảnh chụp thức ăn của Nghiêm Từ Mộc ra, phóng to, quả nhiên ở rìa nhìn thấy điện thoại di động của mình, không biết làm sao chụp nhầm, còn bị Tống Quân nhận ra.
Đó là một đồng đội heo!
Tin nhắn của Tống Quân trong nhóm đã gây ra một làn sóng lớn.
Thanh Thanh: Xem ra học bá cùng Oánh Thảo có chút mập mờ nha.
Vương Đậu Đậu: Đúng, ăn tối cùng nhau mỗi ngày.
Hân Hân: Đó có thực sự là điện thoại di động của Oánh Thảo?
Quân Ngốc Nghếch: Nếu là hàng giả thay thế, miếng dán màn hình bên trên là do tôi dán, không thể sai được!
Hòang Xuyên: Quân Ngốc Nghếch kỹ thuật dán màn hình của cậu rất tốt, buổi tối bán ở chợ đêm đến mấy giờ?
Quân Ngốc Nghếch: Mở cửa 24 giờ, cậu có muốn đến không? Giảm giá 20% ~
…… Bảy miệng tám lời ầm ĩ, Nghiêm Từ Mộc thủy chung không nói nửa chữ trong nhóm.
Tạ Oánh Thảo cảm giác lần này coi như nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch, cô đành phải tiếp tục giữ im lặng, không dám nói chuyện trong nhóm, không dám trả lời tin nhắn, cũng không dám đăng lên vòng tròn bạn tốt.
Tin nhắn của Quân Ngốc Nghếch vẫn đang gửi đến: Oánh Thảo cậu đừng giận mà, tớ chỉ vô tình nói ra thôi, lần sau lại nhìn thấy tớ cam đoan nhất định không nói, nhất định phải giữ bí mật.
Oánh Thảo: Giữ bí mật gì… vốn không có gì hay ho, hôm nay cậu ấy làm việc giúp tôi, tôi mời cậu ấy ăn cơm để cảm ơn.
Quân Ngốc Nghếch: Oh oh oh ah ah, được, tớ sai, tối mai tới mời cậu ăn tối! Oánh Thảo cậu đại nhân không chấp tiểu nhân, tối mai gặp!
Tạ Oánh Thảo bị Tống Quân chọc cười, mỉm cười một chút, lại nhịn không được nhìn vòng tròn bạn tốt. Cô chặn tất cả thông tin quảng cáo của Wechat, lần này rất dễ dàng tìm thấy thông tin cập nhật của Nghiêm Từ Mộc. Trong giao diện bạn bè sạch sẽ của Nghiêm Từ Mộc, bây giờ có hai tin nhắn nằm yên ở đó. Cô bấm tiếp cái thứ hai, nhìn tin nhắn bên dưới, Nghiêm Từ Mộc vẫn không trả lời cái gì, chỉ trả lời Đường Hân một câu: Tuần sau nhé.
Sau khi đọc xong cái này, Tạ Oánh Thảo bỗng dưng có chút phiền não, cũng có chút buồn ngủ, vì thế ném di động sang một bên, nằm xuống ngủ. Cô nhớ tới chuyện cha Tạ vừa nói Nghiêm Từ Mộc đưa cô về nhà. Vốn đã quên, đột nhiên lại nhớ tới. Hình như là năm nhất cao trung (~ lớp 10 ở VN), lúc đó cô cùng Nghiêm Từ Mộc ngồi chung bàn được vài tháng, quan hệ không tốt không xấu, lúc ấy thành tích của Tạ Oánh Thảo còn không đến quá mức đặc biệt, xếp hạng cũng tương đối cao.