[Editing] Có Hài Lòng Khi Lấy Anh Không? - Lăng Lạc Nhất - Chương 33
Đám cưới của Tống Quân diễn ra như bao đám cưới khác. Đến giờ, xe hoa đến đón dâu, chú rể vào nhà gái đón dâu, phải trả lời câu hỏi, phải tìm giày cưới, mọi người cười nói vô cùng náo nhiệt.
Nghiêm Từ Mộc đến từ sáng sớm. Vì trong phòng đông người, anh chỉ lặng lẽ đứng ở một góc. Đợi đến khi chú rể đến, mọi người bắt đầu ồn ào, anh mới lặng lẽ đến đứng cạnh Tạ Oánh Thảo. Mấy người định trêu chọc phù dâu, anh đều kéo Tạ Oánh Thảo ra phía sau, che chắn cho cô.
Tạ Oánh Thảo rất yên tâm, xem ra mấy trò trêu chọc phù dâu sẽ không xảy ra với cô.
Trình Chí Cương vất vả lắm mới đón được Tống Quân, ôm cô ấy vào lòng với vẻ mặt hạnh phúc.
Cô dâu chú rể, phù dâu phù rể cùng lên xe hoa.
Tống Quân ngồi cạnh Trình Chí Cương, nhìn anh ta mồ hôi nhễ nhại, không nhịn được cười: “Cưới xin vất vả thật đấy.”
Trình Chí Cương thở hổn hển: “Cưới xin đúng là cực hình, cả đời này anh chỉ cưới một lần thôi, có đánh chết anh cũng không cưới lần thứ hai!”
Phù rể là bạn đại học kiêm bạn thân nhiều năm của Trình Chí Cương, nghe vậy liền cười phá lên: “Ông bạn, nếu ông dám cưới lần nữa, chị dâu sẽ không tha cho ông đâu!”
Tống Quân mỉm cười.
Đến khách sạn, các nghi thức trong lễ cưới lần lượt được tiến hành. Nhiều người tham dự đám cưới chỉ đến ăn cỗ cho xong chuyện. Đám cưới mà, mọi người vui vẻ ngồi ăn với nhau là được, thông báo cho mọi người biết là coi như hoàn thành nhiệm vụ.
Tạ Oánh Thảo luôn ở bên cạnh Tống Quân, giúp cô chỉnh váy cưới, rót rượu, gần như không có thời gian ăn uống.
Đợi đến khi kính rượu xong, các nghi lễ hoàn tất, mấy người trẻ tuổi mới ngồi vào bàn tiệc dành riêng cho họ.
Nghiêm Từ Mộc cũng chưa ăn gì. Anh được sắp xếp ngồi cùng bàn với cha mẹ hai bên. Hai bên gia đình chỉ chào hỏi nhau vài câu xã giao rồi im lặng.
Gia đình Trình Chí Cương không có điều kiện mua nhà cho con trai ở thành phố này, nên nhà Tống Quân có phần coi thường. Giá nhà ở thành phố này ngày càng tăng cao, vượt quá khả năng của gia đình Trình Chí Cương. Họ làm ăn nhỏ, bao nhiêu năm tích cóp cũng không đủ tiền mua nhà, nên cũng không được coi trọng. Trước khi cưới, hai bên gia đình cũng vì chuyện này mà xảy ra chút mâu thuẫn, nhưng vì không có tiền, hai người trẻ tuổi lại nhất quyết đòi cưới, nên dù không muốn, cha mẹ hai bên cũng không thể cản được. Hơn nữa, họ còn dự định cưới xong sẽ sinh con, cha mẹ càng không thể ngăn cản.
Bầu không khí gượng gạo này không ảnh hưởng đến Nghiêm Từ Mộc, anh chỉ chăm chú nhìn Tạ Oánh Thảo, đợi cô quay lại, anh ân cần đưa cho cô cốc nước ấm.
Vì đang mang thai, nên lúc kính rượu, Tống Quân chỉ uống nước lọc, còn Trình Chí Cương uống chút rượu, mặt hơi đỏ.
Hai bên gia đình nhìn hai người trẻ tuổi, sắc mặt cũng dịu lại.
Cha mẹ Trình Chí Cương rất quý con dâu. Tống Quân là người thẳng thắn, không bao giờ vòng vo, có gì nói nấy, đôi khi cũng cáu giận, cãi nhau, nhưng không bao giờ để bụng, chuyện qua rồi thì thôi. Cô ấy không câu nệ tiểu tiết, cũng không để ý đến những thói quen sinh hoạt khác biệt của cha mẹ chồng, dù sao cũng không sống chung, nên những chuyện nhỏ nhặt này không thành vấn đề.