[Editing] Có Hài Lòng Khi Lấy Anh Không? - Lăng Lạc Nhất - Chương 29
Mấy ngày sau, Tạ Oánh Thảo chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất, suy nghĩ rất nhiều, viết nhật ký để tự an ủi bản thân, nhưng không nói chuyện này với ai.
Cô dần bình tĩnh lại. Khi Nghiêm Từ Mộc không liên lạc, cô cũng không chủ động nhắn tin cho anh.
Tạ Oánh Thảo hy vọng có thể làm mờ nhạt ảnh hưởng của chuyện này. May mà công việc của quản lý rất bận rộn, lúc nào rảnh, cô lại tập trung viết truyện, mấy ngày nay năng suất viết rất cao.
Vì vậy, mỗi lần liên lạc với Tạ Oánh Thảo, Nghiêm Từ Mộc đều thấy cô không còn nôn nóng như trước, mà bình tĩnh hơn.
Nghiêm Từ Mộc thấy hơi khó hiểu.
Tạ Oánh Thảo không khóc lóc, ầm ĩ với anh, cũng không đòi hỏi gì, điều này khiến anh yên tâm, nhưng sự bình tĩnh của cô lại khiến anh lo lắng, không biết cô có thực sự thích anh, có thực sự coi trọng mối quan hệ này hay không.
Cảm giác lo được lo mất này khiến Nghiêm Từ Mộc liên lạc với Tạ Oánh Thảo nhiều hơn, ngày nào cũng muốn gặp cô mới yên tâm. Cùng lúc đó, anh và cha anh xảy ra vài cuộc tranh cãi gay gắt.
Cha Nghiêm là quản lý cấp cao của một công ty, làm việc rất nghiêm túc, cẩn thận. Nghiêm Từ Mộc cũng luôn làm theo yêu cầu của cha, học giỏi, thi đỗ đại học danh tiếng, ra nước ngoài du học, không ngờ chỉ trong vài tháng ngắn ngủi về nước đã thay đổi chóng mặt. Con trai ông đột nhiên bỏ việc, đòi khởi nghiệp, lại còn muốn cưới một cô gái mà không nói với gia đình một tiếng.
Dù vợ ông luôn bênh vực con trai, nhưng cha Nghiêm kiên quyết không chấp nhận chuyện này.
Chuyện công việc thì không sao, sếp công ty X là bạn lâu năm của ông, cùng nhau uống vài chén, ông ấy cũng không để tâm. Nhưng con trai ông lại khiến ông mất mặt, làm việc tùy hứng, không màng hậu quả. Ông không ngờ con trai mình lại như vậy. Từ nhỏ đến lớn Nghiêm Từ Mộc luôn ngoan ngoãn, nghe lời, làm việc cẩn thận, rất giống ông, sao lại đột nhiên thay đổi như vậy?
Chắc chắn là do cô gái kia.
Cha Nghiêm cho rằng Tạ Oánh Thảo là người ảnh hưởng đến Nghiêm Từ Mộc, nên dù Nghiêm Từ Mộc và mẹ anh có khuyên thế nào, ông cũng không chịu gặp Tạ Oánh Thảo.
“Cha không đồng ý cuộc hôn nhân này.” Cha Nghiêm ngồi trên sofa, chăm chú đọc sách, không nhìn Nghiêm Từ Mộc đang ngồi bên cạnh: “Con bây giờ như vậy đều là do cô ta.”
“Cha, Oánh Thảo rất tốt, cha đừng đổ hết lỗi lên đầu cô ấy được không?” Nghiêm Từ Mộc cố gắng nói chuyện với cha.
“Cha đã từng tin tưởng con sao?” Cha Nghiêm nhìn con trai: “Năm lớp 12, thành tích của con tụt dốc không phải là do cô ta sao? Sao bao nhiêu năm rồi vẫn vậy? Con muốn tìm bạn gái, cha có rất nhiều bạn bè có con gái, đứa nào chẳng xinh đẹp, giỏi giang hơn Tạ Oánh Thảo?”
“Cha, giờ là thời đại nào rồi!” Nghiêm Từ Mộc không nhịn được nữa: “Cha đừng có phong kiến như vậy được không?”
Cha Nghiêm cười lạnh: “Đừng quên tiền khởi nghiệp của con có một phần là của cha. Tuy mẹ con tự ý lấy tiền đưa cho con, nhưng đó là tiền cha vất vả kiếm được!”