[Edit][Đam Mỹ] Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Sư (Hoàn) - Chương 76: Chân tướng
Hạ Phi ngồi đợi hơn nửa ngày rồi.
Giang Thành Khải không chịu cho hắn ra khỏi chiến hạm, nói là sợ hắn gặp nguy hiểm, còn để lại mười người phụ trách bảo vệ hắn.
Hạ Phi nhàm chán dựa vào ghế, buồn bực mở thiết bị di động lên Tinh bác. Gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra, hắn cũng không nhớ nổi đã bao lâu rồi bản thân chưa lên mạng.
Đề tài nóng trên Tinh bác thay đổi theo từng ngày, đọc các tin tức mới nhất đứng đầu trang chủ hắn cũng chẳng biết bọn họ đang nói chuyện gì. Nhưng trong số tin tức nổi bật lại có một thông tin mà Hạ Phi biết, chỉ là hắn không ngờ bọn họ lại công khai thật, dù sao vị hoàng thất kia cũng là ca sĩ đang hot, hắn còn tưởng hai người đó phải bí mật qua lại thêm vài năm nữa mới dám công khai.
Không sai, Kha Lam và Lâm Tiêu Tiêu công khai chuyện hẹn hò rồi.
Hơn nữa còn vô cùng ồn ào mà công khai.
Trên Tinh bác đăng một tấm hình hai người họ ngồi trong một cửa hàng bánh ngọt, Kha Lam thân mật dựa vào Lâm Tiêu Tiêu, trên mặt cười đến vô cùng hạnh phúc.
Hạ Phi nhìn ảnh xong quyết định thoát Tinh bác.
Lâm Tiêu Tiêu là bạn hắn, nói thẳng, hắn cảm thấy tình yêu của hai người này quá vội vàng. Số lần hắn gặp Kha Lam không nhiều, nhưng mỗi lần gặp mặt hắn đều cảm thấy cô gái này rất kỳ lạ, giống như đang giấu diếm rất nhiều chuyện. Nhưng Hạ Phi cũng không thể giội cho Lâm Tiêu Tiêu đang chìm đắm trong mối tình đầu một gáo nước lạnh, chẳng may đều là do hắn nghĩ quá lên, đến lúc đó lại khổ Lâm Tiêu Tiêu.
“Tít tít tít tít —— “
Trên màn hình đột nhiên có tin nhắn đến.
Là số lạ.
Hạ Phi cau mày nhìn một chút, cảm thấy cái số này có hơi quen quen.
Hắn còn chưa kịp nhớ ra đây là số của ai, tin nhắn thứ hai đã được gửi đến, hắn đành phải mở ra đọc.
【Anh ra ngoài đi. 】
【 Tôi ở nhà giam số 6 chờ anh, tôi có thứ mà anh cần. 】
Hạ Phi cười khẩy, đùa nhau à? Còn chẳng biết đối phương là ai, muốn hắn đi thì hắn phải ngoan ngoãn đi chắc?
Hắn đóng thiết bị di động, đi rót nước uống.
Ngoài cửa đột nhiên “ầm” một tiếng, Hạ Phi run lên, suýt nữa quăng luôn cốc nước trong tay.
Giang Thành Khải về rồi sao? Hắn chậm rãi đi ra, tay vừa mới đặt lên chốt cửa đã nghe cảnh vệ phía ngoài hô to “Đừng đi ra!”, sau đó là một loạt âm thanh kim loại va chạm và cả tiếng súng.
Hạ Phi vội vã rụt tay về, đứng ngơ ngác một lúc, dán tai lên cửa nghe ngóng động tĩnh.
Âm thanh ầm ĩ ngoài cửa đã biến mất. Hắn điều chỉnh âm lượng máy trợ thính, một loạt tiếng bước chân lọt vào tai, hơn nữa càng ngày càng đến gần.
Hạ Phi kinh hãi lùi về sau hai bước, cuống quít không biết chạy đi đâu.
Cục bông dường như cũng nhận ra có nguy hiểm, nhảy ra khỏi túi quần hắn chạy về bên cạnh. Hạ Phi nhìn hướng cục bông chạy đi, hai mắt sáng lên, nhanh chóng túm lấy nó chui vào tủ quần áo.