[Edit][Đam Mỹ] Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Sư (Hoàn) - Chương 68: Hạ Lăng
“Chắc tôi phải lo chuẩn bị hậu sự mất thôi.”
Hạ Phi ngồi trong xe huyền phù, hai tay ôm bụng, mặt mày cực kỳ thảm liệt.
Giang Thành Khải dở khóc dở cười.
Cũng chỉ là làm kiểm tra thêm lần nữa thôi mà, mặc dù quá trình có hơi “khổ”, nhưng mà cũng không đến nỗi thế chứ?
Hạ Phi kiên quyết nói trong bụng mình có sâu, bác sĩ đành phải kê cho hắn một loại thuốc đặc biệt, có tác dụng giúp hiển thị rõ toàn bộ các bộ phận cơ thể trên máy chụp X-quang. Mà cái thuốc kia vị quả thực là quá kinh dị, vừa kiểm tra xong hắn đã nôn ọe liên tục, đến bây giờ mặt vẫn còn trắng bệch.
Nhưng mà kết quả kiểm tra vẫn là không có gì hết.
Thân thể khỏe mạnh, tinh thần lực dồi dào, có cho chạy 20 vòng sân cũng ok!
Hạ Phi mệt mỏi vô cùng, lần nào kiểm tra cũng vẫn một kết quả như thế, có còn để cho người ta sống nữa hay không!
Giang Thành Điềm bế Giang Hách, rúc vào trong góc nỗ lực thu nhỏ độ tồn tại của bản thân, chỉ sợ bị anh mình nhìn thấy.
Hết lần này đến lần khác, bóng ma trong lòng Điềm Điềm đã lớn đến sắp nuốt chửng cả người cậu ta rồi.
Tiểu Giang Hách dường như rất thích Giang Thành Điềm, Hạ Phi còn đang đắm chìm trong nỗi tuyệt vọng vì có sâu trong bụng không thể bế nó, nó liền tự động chọn chú nhỏ nhà mình, chủ động bò vào lòng Giang Thành Điềm.
Không sai! Vừa mở mắt đã biết bò rồi!
Cục cưng ngoài hành tinh chính là lợi hại như thế đấy!
Các người mau run rẩy đi!
Giang Thành Duyệt rất bất mãn với chuyện này, mình hấp dẫn như thế, lại không bằng Tiểu Điềm Điềm?! Đùa nhau à!
Có lẽ vì nữ hán tử quá hung tàn, Tiểu Giang Hách vừa nhìn thấy ánh mắt của cô mình đã sợ đến co rụt vào trong lòng Giang Thành Điềm, tức chết Giang Thành Duyệt.
Thế mà lại bị cục cưng kỳ thị…
Thật mệt, không muốn yêu thương gì nữa!
Bốn người mang theo tâm tình khác nhau về đến Giang gia.
Hạ Phi vừa vào cửa Giang phu nhân đã vội chạy ra đón.
“Phi Phi, mẹ vừa nhận được tin của Tiểu Khải, mừng con về nhà!”
Hạ Phi cười đáp lại.
Giang phu nhân phát hiện ra hắn có chút cứng ngắc, lập tức dùng ánh mắt dò hỏi con lớn.
Giang Thành Khải bất đắc dĩ nhún vai.
Giang phu nhân thở ra, có lẽ cũng không phải chuyện gì nghiêm trọng. Bà giơ tay chỉ vào phòng khách: “Con xem ai tới kìa?”
Hạ Phi theo tay bà nhìn vào, thấy một nam một nữ đang đứng trong phòng khách nhìn mình.
Hạ Phi cảm thấy hai người này nhìn hơi quen quen.
“Mẹ, bọn họ là… ?”
Giang phu nhân kinh ngạc nhìn hắn: “Là em trai em gái con mà, không phải sao? Chẳng lẽ hai người này là giả mạo?”