[Edit][Đam Mỹ] Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Sư (Hoàn) - Chương 33: Người thứ hai bị giết
- Metruyen
- [Edit][Đam Mỹ] Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Sư (Hoàn)
- Chương 33: Người thứ hai bị giết
Hạ Phi mơ một giấc mơ.
Hắn mơ thấy mình và bạn cùng phòng đi leo núi, ngọn núi này vốn là thắng cảnh nổi tiếng của thành phố, nhưng chẳng hiểu tại sao đang leo lại phát hiện ra đây là núi lửa. Không chỉ thế, đây lại còn là núi lửa đang hoạt động, mới leo được một nửa thì nó đã phun trào. Du khách xung quanh chạy tán loạn khắp nơi, kêu gào ầm ĩ, Hạ Phi bị người ta xô xô đẩy đẩy ngã lộn cổ một cái, cắm mặt vào dòng nham thạch, sau đó…
Bị nóng đến nỗi tỉnh luôn.
Hạ Phi đột nhiên mở mắt, đập vào mắt là một mảng da thịt màu đồng, không đeo kính nên không nhìn rõ lắm.
Hắn cựa quậy người, khiếp sợ phát hiện “cái đệm” mình đang đè lên hình như không phải cái đệm bình thường hay ngủ.
Đầu thật hắn gối lên một cái cánh tay, cả người dính sát vào người đối phương, một chân còn gác thẳng lên bụng người ta, phía dưới mơ hồ cảm thấy có thứ gì đó nóng nóng cọ vào.
Hạ Phi: “…”
Đều là đàn ông, hắn đương nhiên biết thứ kia là cái gì, cho nên cực kỳ không bình tĩnh nổi!
Hạ Phi luống cuống tay chân muốn trốn khỏi cái ôm của Giang thiếu tướng, nhưng tay Giang thiếu tướng cứng như hai gọng kìm, hắn liều cả cái mạng già cũng không thể chui ra nổi, ngược lại còn khiến cho Giang thiếu tướng đang ngủ siết chặt tay lại, người hắn lại càng dán sát vào cơ thể đối phương.
Hạ Phi: QAQ!
Hai mắt không nhìn rõ được, vất vả rút được một cái tay ra, dùng sức đẩy đẩy thứ trước mắt.
Cũng không biết đã đẩy phải chỗ nào của y, Giang thiếu tướng than nhẹ một tiếng, lật người đè hắn dưới thân, cái thứ nóng rực kia cũng đè thẳng xuống, xúc cảm đặc biệt rõ ràng.
Hạ Phi khóc không ra nước mắt.
Lẽ nào sáng nay hắn không thể tránh khỏi số kiếp bị đè?! Trong bụng hắn còn có một đứa bé đáng thương mà sao lại có thể như thế?! Cực kỳ phát rồ!!!
Lúc này, đột nhiên trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười trầm thấp.
Hạ Phi: “…”
Hạ Phi phát điên: “Giang thiếu tướng anh rảnh lắm hả!!!” Mẹ nó tí nữa thì bị dọa chết ngất rồi!!!
Giang Thành Khải rốt cuộc không nhịn nổi nữa mà cười to thành tiếng, đồng thời đem người buông ra: “Xin lỗi, tại phản ứng của cậu thú vị quá.” Sợ đến phát run rồi mà vẫn không chịu mở miệng.
Hạ Phi đeo kính vào, túm một cái gối ném sang: “Anh cút ngay!!! Anh đã bảo không động tay động chân với tôi rồi cơ mà!!!!”
Giang Thành Khải tiếp được cái gối: “Không thể trách tôi được, rõ ràng là đêm qua cậu cố sống cố chết quắp lấy tôi trước.”
Hạ Phi vẻ mặt đều là vẻ “Anh nghĩ tôi dễ lừa lắm sao!”.
Giang Thành Khải nói: “Tôi có lừa cậu không bản thân cậu còn không biết sao? Đêm qua cậu còn kéo hết chăn của tôi.”