[Edit][Đam Mỹ] Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Sư (Hoàn) - Chương 15: Nửa đêm hiện hồn
- Metruyen
- [Edit][Đam Mỹ] Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Sư (Hoàn)
- Chương 15: Nửa đêm hiện hồn
Hạ Phi cầm ly rượu lên che đi nụ cười xấu xa trên khóe miệng, uống một hớp rượu, phát hiện vị rất ngon, có mùi hoa quả, rất ngọt, mùi cồn cũng không nồng, giống nước hoa quả hơn.
Tìm thấy thứ duy nhất sau khi cho vào mồm còn có cảm giác ngon ở cái tinh hệ này, Hạ Phi cực kỳ vui mừng.
“Rượu này độ rất cao, cậu uống ít thôi, tôi không muốn trong tiệc cưới của Giang gia xuất hiện một con ma men.” Giang Thành Điềm bất mãn nhìn hắn.
Hạ Phi liếc xéo một cái: “Cậu còn biết quan tâm tôi cơ à.”
“Đừng có ảo tưởng, ” Giang Thành Điềm nhìn hắn chằm chằm, “Tôi chỉ không muốn cậu làm mất mặt Giang gia.”
Hạ Phi: “Ồ…”
Giang Thành Điềm: “…”
Hạ Phi nhìn nhìn, ngửa đầu đem nửa ly rượu còn lại một hơi cạn sạch.
Giang Thành Điềm giận dữ: “Cậu!”
Hạ Phi khiêu khích hất hất đầu với Giang Thành Điềm, một giây sau liền hai mắt tối sầm, bất tỉnh nhân sự.
Giang Thành Điềm: “…”
Giang Thành Duyệt đúng lúc đi tới, che miệng hít vào một ngụm khí lạnh: “Em làm gì cậu ấy rồi?!”
Giang Thành Điềm nhanh chóng phủi sạch quan hệ: “Không liên quan đến em!”
Giang Thành Duyệt dùng ánh mắt nhìn một tên lừa đảo nhìn em trai mình.
“…” Giang Thành Điềm có 100 cái miệng cũng không bào chữa nổi, “Thật sự là không liên quan đến em mà. Em đã nhắc nhở cậu ta rượu này độ rất cao, cậu ta lại cố tình ực một phát hết cả ly, không lăn quay mới lạ.”
Giang Thành Duyệt nửa tin nửa ngờ, cúi đầu nhìn Hạ Phi hai mắt nhắm nghiền, thầm nói: “Tửu lượng kém như vậy?”
Giang Thành Điềm khinh bỉ nhìn “thi thể” trên đất, nói: “Thể chất cấp F còn dám uống loại rượu này.”
“Đừng nói nhảm nữa, ” Giang Thành Duyệt ngồi xổm xuống đem Hạ Phi đỡ dậy, “Qua đây.”
Giang Thành Điềm lùi về phía sau nửa bước, cảnh giác hỏi: “Làm gì?” Đừng nói muốn mình cõng!
Giang Thành Duyệt giống như nghe được tiếng lòng của em trai nhỏ, “Em không cõng chẳng lẽ để chị cõng? Chị là chị em, em phải nghe lời chị, nhanh lên chìa lưng ra đây.”
Giang Thành Điềm biểu tình giống như nuốt phải cả tấn ruồi.
“Để anh.” Giọng Giang Thành Khải đột nhiên vang lên sau lưng hai người.
“Anh?” Giang Thành Điềm kinh ngạc nhìn y.
Giang Thành Khải không để ý đến em trai mình, trực tiếp đón lấy Hạ Phi từ trong tay Giang Thành Duyệt, bế ngang lên.
Giang Thành Điềm nhìn đến con ngươi đều sắp rớt ra ngoài.
Giang Thành Khải nói với Giang Thành Duyệt: “Nói với mẹ một tiếng giúp anh, anh đưa cậu ấy về nhà trước.”
Đây là thời cơ tốt để anh cả và chị dâu bồi dưỡng tình cảm, Giang Thành Duyệt làm sao có khả năng từ chối, vô cùng hưng phấn đáp ứng, thuận tiện táng cho em trai nhà mình một phát, đề phòng trường hợp nó định mở miệng phản đối.