[Edit][Đam Mỹ] Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Sư (Hoàn) - Chương 14: Lúc tiến hành hôn lễ (2)
- Metruyen
- [Edit][Đam Mỹ] Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Sư (Hoàn)
- Chương 14: Lúc tiến hành hôn lễ (2)
Hạ Phi quay lưng về phía mọi người, nâng khung ảnh diện với mục sư, tiến hành nghi thức tuyên thệ.
“Hạ Phi, con có đồng ý trở thành người yêu cũng là người bạn đời duy nhất của Giang Thành Khải…”
Nhất bái thiên địa. Hạ Phi ở trong lòng tự biên tự diễn.
“…bất kể là hạnh phúc hay khó khăn, giàu có hay nghèo khổ, khỏe mạnh hay bệnh tật, vui vẻ hay đau đớn…”
Nhị bái cao đường.
“…con vẫn sẽ yêu thương, quý trọng, chung thủy với cậu ấy vĩnh viễn?”
Phu thê giao bái.
Hạ Phi hít sâu một hơi: “Con đồng ý.”
Mục sư há miệng định nói tiếp, lại phát hiện cũng không ai để tiến hành thề nguyền tiếp, vội vàng sửa lời: “Hiện tại chú rể có thể hôn môi…” Lại nói sai rồi!
Hạ Phi liếc mục sư đang cực kỳ quẫn bách, không để ý đến vẻ mặt khiếp sợ của mọi người, giơ khung ảnh trong tay lên, mổ một cái lên gương mặt trắng đen tuấn tú của Giang thiếu tướng sau lớp kính.
Quần chúng khách mời: “…”
Quả nhiên là yêu đến điên rồi…
Giang thiếu tướng lén lút đến dự lễ cưới của bản thân: “…”
Quả nhiên là yêu mình đến phát dồ rồi…
Hạ Phi hoàn toàn không biết hành vi tùy tiện của mình đã khiến Giang thiếu tướng bị tầng tầng lớp lớp hổ thẹn trong lòng đè chết.
Vợ yêu mình như thế, mình lại không yêu vợ phải làm sao bây giờ?
Mục sư lấy khăn tay lau mồ hôi lạnh, cảm kích nhìn Hạ Phi. Đồng thời ở trong lòng tự vả một nghìn cái, đều tại bình thường nói quá thuận miệng.
Hạ Phi khẽ mỉm cười.
Sau lễ cưới là tiệc rượu, khách sạn ở ngay sau giáo đường, trong vườn kê mười mấy bàn dài, phía trên bày đầy trà bánh.
Bận rộn từ sáng tới giờ, bụng cũng sắp dính vào lưng.
Cũng không quan tâm đồ ăn ở đây mùi vị thế nào, Hạ Phi tìm một bàn trống bắt đầu ăn. Hắn cảm thấy vô cùng may mắn Giang thiếu tướng đã biến rồi, nếu không sau lễ cưới sẽ bị một đống người luân phiên mời rượu. Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều tránh đi, cũng không biết là ghét bỏ thân phận của hắn, hay là e sợ tổn thương tâm hồn yếu ớt của hắn. Cũng không đúng, nếu như Giang thiếu tướng còn sống, đối tượng kết hôn cũng không đến lượt hắn.
Hạ Phi nhún vai một cái, cầm lấy một miếng bánh ngọt nhét vào trong miệng.
Giang Thành Điềm không biết từ lúc nào bưng rượu đi tới, ghét bỏ nhìn Hạ Phi: “Cậu là quỷ chết đói đầu thai à?”
“Liên quan gì đến cậu.” Hạ Phi quay đầu lại, bánh ngọt trong miệng văng lung tung lên mặt Giang Thành Điềm.
“Cái thằng nhóc này…” Giang Thành Điềm vung tay muốn đánh người.
“Cậu muốn bạo lực với tôi?” Hạ Phi vất vả đem bánh ngọt nuốt xuống, ngoài cười nhưng trong không cười nói, “Như thế không tốt lắm đâu, tốt xấu gì hôm nay tôi cũng là nhân vật chính.”