[Edit][Đam Mỹ] Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Sư (Hoàn) - Chương 106: Lẻn vào vương cung
- Metruyen
- [Edit][Đam Mỹ] Trọng Sinh Chi Tinh Tế Trúc Mộng Sư (Hoàn)
- Chương 106: Lẻn vào vương cung
“Chắc chắn có âm mưu phía sau!” Hạ Phi ngồi ở trên ghế dựa, chém đinh chặt sắt nói.
Giang Thành Điềm nhìn hắn giơ cục cưng lên lên xuống xuống, không nhịn được thò tay cướp lấy Tiểu Hách, ôm vào trong lòng, trừng mắt nhìn Hạ Phi: “Chuyện này ai mà chẳng biết!”
Hạ Phi nhìn hai tay trống không, bất đắc dĩ thở dài, “Tôi biết cậu dạt dào bản năng làm mẹ, nhưng đừng có cướp con trai tôi chứ? Trả Tiểu Hách cho tôi mau lên, để tôi bồi dưỡng tình cảm với nó.”
“… Không cho.” Giang Thành Điềm ôm chặt cục cưng trong lòng.
Hạ Phi triệt để câm nín.
Thái độ của Điềm Điềm từ hôm qua đã bắt đầu không bình thường, chẳng lẽ vì Tiểu Hách theo mình không chơi với cậu ta?
Nếu đã thích thế sao không tự sinh lấy một đứa ấy!
Từ từ… Hạ Phi liếc mắt nhìn phía sau lưng Điềm Điềm, vẻ mặt sáng tỏ.
Giang Thành Điềm nhíu mày, theo tầm mắt hắn quay đầu lại, sắc mặt lập tức đại biến, vội vàng ôm cục cưng trốn sau lưng Hạ Phi.
Bàn tay vừa giơ lên định chào hỏi của Chris cứng đờ tại chỗ.
Giọng nói của Giang Thành Điềm tràn ngập địch ý: “Anh vào đây làm gì?”
Chris kinh ngạc: “Tôi là khách chứ có phải phạm nhân đâu, tại sao lại không được vào đây?”
“Anh mà là phạm nhân được thì tốt quá rồi…” Nếu thế sẽ không quấn lấy mình nữa, càng không có chuyện nữa đêm bò lên giường mình! Cũng sẽ không cười nhạo đống thú bông của mình!
Trong phòng có nhiều thú bông thì làm sao! Hả! Làm sao!
Ánh mắt Giang Thành Điềm nhìn về phía Chris càng thêm ai oán.
Hạ Phi nghĩ đến chuyện gì đó, đột nhiên đứng dậy lôi Chris ra ngoài.
“Làm cái gì đấy? Tôi muốn ở đây bồi dưỡng tình cảm với Điềm Điềm!”
Giang Thành Điềm trợn mắt giận dữ.
Chris chỉ kịp cười lấy lòng một cái, đã bị Hạ Phi kéo đi.
Giang Thành Điềm thở phào nhẹ nhõm, ngồi bệt xuống đất.
Nửa đêm đang ngủ đột nhiên bị người ôm lấy, đối phương lại còn là Chris, Điềm Điềm hoảng loạn căng thẳng đến phát điên.
Nửa đêm không ngủ lại chạy đến phòng mình, tuyệt đối là có ý xấu!
Nhớ lại những lần trước, Giang Thành Điềm muốn đạp người kia xuống, nhưng đối phương lại dùng cả tay lẫn chân quấn chặt như bạch tuộc, nhất quyết không chịu nhúc nhích.
Chuyện làm Giang Thành Điềm tức giận nhất cũng không phải việc này.
Chris cũng không giở trò gì, rất nghiêm chỉnh ôm nhau ngủ. Chỉ có điều sáng hôm sau lúc Giang Thành Điềm tỉnh lại đã thấy người này ngồi trên giường cười đến chảy cả nước mắt.
“Ha ha ha ha —— Tiểu Điềm Điềm cậu đáng yêu thật đấy, sở thích cũng tràn đầy tâm hồn thiếu nữ thế này ha ha ha —— “