[Edit] Vật Rơi Tự Do [Hoàn] - Chương 39
Edit: Vũ Quân
Bản edit đăng duy nhất tại wattpad Vũ Quân các nơi khác đều là ăn cắp
Khúc Ức Hành từ phía sau cắn lên thịt trên cổ Kiều Tê, tiểu gia hỏa trong lòng ngực khó có một lần không giãy giụa, cô thuận theo cúi đầu nức nở, thừa nhận người từ phía sau không ngừng đánh úp đâm chọc.
Giống như câu nói tiểu biệt thắng tân hôn, hôm nay Kiều Tê không giống như trước kia.
Cô đột nhiên chủ động, quay đầu về phía anh đòi hôn lưỡi, mị nhãn như tơ, tiếng rên rỉ trong miệng không thể che giấu.
Cô chậm rãi thay đổi, mỗi giây mỗi phút từng chút một, cho đến khi đạt một trình độ nhất định đến bây giờ mới bị Khúc Ức Hành phát hiện.
Anh bỗng nhiên có loại cảm giác thành tựu như chờ được đến ngày mây tan trăng sáng.
Lần gần nhất có loại tâm tình này là lúc Cây Đậu chủ động cọ lên chân anh.
Khi Cây Đậu vừa đến nhà anh dù thế nào cũng không cho anh chạm vào, chỉ những lúc cho ăn nó mới liếc Khúc Ức Hành một cái.
Bây giờ nó mỗi ngày đều ghé vào chân anh ngủ khò khò.
Nuôi dưỡng một con mèo cần chút ít thời gian, như vậy muốn thay đổi một người không thể gấp được.
Cũng may anh có đủ kiên nhẫn.
Lúc này cô đang ở trong lòng ngực anh, không tự giác đón ý nói hùa với sự va chạm của anh, mỗi lần Khúc Ức Hành thẳng lưng cô đều nhẹ nhàng cong mông về phía sau.
Anh đã nhìn thấy hiệu quả.
Lúc Kiều Tê vào phòng không để ý khóa cửa.
Cây Đậu nghe thấy động tĩnh trong phòng ngủ, tò mò đẩy cửa ra, nó rụt rè chậm rãi tiến vào.
Nó đi đến mép giường, đặt mông ngồi trên sàn nhà, nghiêng đầu nhìn hai người đang dán sát trên giường.
Kiều Tê còn đang xóc nảy trong lồng ngực Khúc Ức Hành, hai chân mở lớn, đối diện về phía mèo, cô cùng đôi mắt tròn xoe của nó bốn mắt nhìn nhau, trong lòng cô bỗng sinh ra cảm giác tội ác như đang làm tình trước mắt trẻ con.
“Cây Đậu đang nhìn kìa.”
Cô hơi hơi nâng cơ thể lên, hạ thể của hai người vẫn không chia lìa, ngay lập tức lại bị Khúc Ức Hành ấn trên giường, từ phía sau xỏ xuyên thâm nhập.
Hai chân cô vòng lấy đùi anh.
“Vừa vặn cho nó học tập.”
Kiều Tê không đề cập tới Cây Đậu còn tốt, nhắc tới mèo anh liền nhớ tới âm thanh khi cô chơi với nó vừa rồi.
Động tác dưới thân anh chưa dừng lại, trong miệng nói: “Meo một tiếng cho anh nghe chút.”
“……”
Kiều Tê cắn răng, không để ý tới cái đồ gia hỏa này.
“Meow.”
Anh thô giọng nói, đè thấp đầu để sát vào lỗ tai cô: “Đến lượt em.”