[Edit] Vật Rơi Tự Do [Hoàn] - Chương 38
Edit: Vũ Quân
Bản edit đăng duy nhất tại wattpad Vũ Quân các nơi khác đều là ăn cắp
Kiều Tê lau khô cơ thể, mặc chiếc áo thun Khúc Ức Hành chuẩn bị cho cô.
Quần áo của anh mặc trên người cô nhìn rộng thùng thình càng làm nổi bật cơ thể nhỏ xinh mảnh khảnh.
Cô ra khỏi phòng tắm, đi vào phòng khách, không tìm thấy Khúc Ức Hành, lại nhìn thấy một căn phòng đang mở cửa.
Đây là phòng ngủ của Khúc Ức Hành mà cô thường xuyên nhìn thấy khi call video cùng anh.
Căn phòng màu xanh xám, nhạt hơn so với cô nhìn qua video một chút.
Cô nhìn thấy một vài đồ vật quen thuộc, balo của Khúc Ức Hành treo trên lưng ghế, trên mặt bàn đặt laptop, còn có một vài thứ trước đó cô chưa từng thấy qua, trên bàn làm việc của Khúc Ức Hành dán poster NBA* còn có khăn trải giường màu xám nhạt hôm nay anh mới thay.
(*National Basketball Association là giải đấu bóng rổ chuyên nghiệp nhà nghề Bắc Mỹ)
Lúc này chủ nhân của căn phòng chỉ mặc một cái quần đùi, đầu hướng về phía cửa, nằm nghiêng trên giường, đang tra thuốc nhỏ mắt.
“Kiều Kiều?”
Anh nghe thấy tiếng bước chân của cô, nhắm hai mắt muốn đứng dậy:
“Không phải nói tắm xong gọi anh để anh sấy tóc cho à.”
“Em lau qua rồi.”
Kiều Tê bước nhanh đi đến bên người anh, ấn anh xuống: “Trước tiên anh đừng đứng lên.”
“Làm sao vậy?”
Khúc Ức Hành một lần nữa nằm xuống, mí mắt run rẩy.
Kiều Tê bổ sung nói: “Cũng đừng trợn mắt.”
Trong phòng bỗng nhiên yên tĩnh lại, chỉ còn tiếng điều hòa làm mát kêu lên rất nhỏ.
Kiều Tê nhìn về phía đường cong cơ thể lưu loát của Khúc Ức Hành, cơ bụng anh rắn chắc. Cô bò lên trên giường, cúi xuống hôn khẽ lên trán anh.
“Cái này xem như đáp lễ vì đã mang em đến vuốt mèo à?”
Ban đầu Khúc Ức Hành còn có thể trêu đùa cô hai câu.
Tiếp theo, Kiều Tê điên đảo theo cơ thể anh, bắt đầu từ đỉnh đầu anh, giống như móng vuốt mèo, tay chân cùng sử dụng chậm rãi đi tới.
Khúc Ức Hành nhận thấy hơi thở nhợt nhạt của cô, từ cái trán của anh một đường phất lên chóp mũi, quấn quýt cùng hô hấp của anh.
Bọt nước chưa lau khô trên tóc cô rơi xuống môi anh.
Hầu kết của Khúc Ức Hành nhấp nhô, khi mở miệng một lần nữa tiếng nói đã trở nên khàn khàn:
“… Tiếp tục.”
Cô vươn đầu lưỡi, mút đi bọt nước trong suốt, lại khẽ liếm một vòng trên môi anh.
Khúc Ức Hành hé miệng, Kiều Tê đem đầu lưỡi tiến vào.
Không giống với tư thế hôn môi trước đó, tư thế này làm cho mặt lưỡi của hai người hoàn toàn tiếp xúc với nhau. Kiều Tê một chút lại một chút liếm mút từ gốc lưỡi của anh cho đến đầu lưỡi, cứ thế lặp lại.