[Edit] Vật Rơi Tự Do [Hoàn] - Chương 36
Edit: Vũ Quân
Bản edit đăng duy nhất tại wattpad Vũ Quân các nơi khác đều là ăn cắp
“Nhìn lại một năm công tác vừa rồi, tôi cảm thấy rất phong phú, hơn nữa tôi thu hoạch được rất nhiều……”
Chiều thứ hai, trên màn hình đang chiếu PowerPoint báo cáo công tác của Kiều Tê, cô mặc chiếc áo thun trắng và quần cao bồi, tóc đuôi ngựa buộc cao thoải mái tràn đầy sức sống, cô đứng ở trên bục giảng tiến hành tranh cử chức hội trưởng.
“…Một năm nay, nhờ hội trưởng dẫn dắt, ôi….” Kiều Tê bỗng nhiên tạm dừng một chút, sắc mặt đỏ hồng.
“Làm sao vậy?” Dưới đài, chủ tịch đương nhiệm Khúc Ức Hành ngồi ở vị trí đầu tiên săn sóc hỏi:
“Có phải gần đây ôn tập quá mệt không?”
“Tôi không sao.”
Kiều Tê kẹp chặt hai chân giấu sau bục giảng, cố gắng giữ vững nụ cười:
“Khúc, chủ, tịch.”
“Tốt, mời tiếp tục.”
Khúc Ức Hành cười tủm tỉm nói, ngón tay đặt trong túi nhẹ nhàng nhấn một cái.
Tách.
Âm thanh cực kì nhỏ, trừ Khúc Ức Hành không ai có thể nghe được.
Kiều Tê cảm giác được trứng rung dưới hạ thể không rung nữa mới hít sâu một hơi, tiếp tục thuyết trình.
Buổi sáng ngày hôm qua Khúc Ức Hành nói dùng hết bao cao su rồi muốn đi xuống lầu mua anh hỏi Kiều Tê có muốn đi cùng không.
Kiều Tê nhớ tới lần trước trải qua chuyện xấu hổ ở cửa hàng tiện lợi nên quyết đoán từ chối.
Lại không lường trước được không biết từ đâu Khúc Ức Hành tìm được cửa háng bán đồ dùng tình thú, không chỉ mua áo mưa anh còn tiện thể mang theo trứng rung về.
Kiều Tê nhìn cái vật nho nhỏ màu đỏ kia bên trên có những vòng như dấu vân tay đã cảm thấy rất sắc tình, cô đỏ mặt ném nó sang một bên lại bị Khúc Ức Hành nhặt về hứng thú bừng bừng nghiên cứu.
Anh ôm Kiều Tê lên giường, cởi quần lót cô ra, một bên xem hướng dẫn một bên đem trứng rung đặt ở âm đế của cô, bật lên một hồi chấn động.
Ngày hôm qua Kiều Tê bởi vậy mà cao trào mấy lần, đến buổi sáng hôm nay eo vẫn còn mỏi. Nhưng Khúc Ức Hành giống như chưa chơi đủ, anh bắt Kiều Tê đem trứng rung nhét vào quần lót, mới thả cô đi.
“Em không cần.” Kiều Tê chỉ cần nghĩ đến ở trước mắt bao người bên dưới mình lại nhét một cái trứng rung đã cảm thấy không thể chịu đựng nổi.
“Sợ cái gì.” Khúc Ức Hành quơ quơ điều khiển từ xa trong tay.
“Anh sẽ không làm bậy.”
Cô vẫn từ chối lại nghe Khúc Ức Hành nói:
“Lần trước lúc mở họp, em trêu chọc anh như thế nào quên rồi à?”
“Mở họp?”
Kiều Tê nhất thời không phản ứng kịp.
“Là ai ngồi bên cạnh anh cố ý dùng chân cọ anh hả?”