[Edit] Vật Rơi Tự Do [Hoàn] - Chương 13
Edit: Vũ Quân
Từ sau lần đầu tiên Kiều Tê phát hiện Khúc Ức Hành và Tô Văn ở sau rừng cây thân thiết, đoạn thời gian đó một bên cô tự tưởng tượng chính mình đang cùng Khúc Ức Hành dây dưa một bên tự mình an ủi.
Ngay cả khi đang làm việc khác thỉnh thoảng trong đầu cô cũng sẽ hiện ra những hình ảnh đã thấy ở rừng cây.
Càng đừng nói đến mỗi khi Hội Bí thư mở họp, chỉ cần nhìn thấy Khúc Ức Hành cô sẽ nghĩ tới anh là một người có vẻ ngoài ôn nhã nhưng bên trong lại là một khuôn mặt khác.
Khi ánh mắt của hai người chạm vào nhau hay vô tình tiếp xúc tứ chi đều sẽ khiến cho Kiều Tê sinh ra ảo giác rằng giây tiếp theo cô sẽ bị Khúc Ức Hành ấn ở trên cây mặc sức chiếm đoạt.
Tay của Khúc Ức Hành, giọng nói tràn ngập tình dục của Khúc Ức Hành, bộ dáng của Khúc Ức Hành tất cả đều làm cô say mê.
Nhưng nhất thời cô không dám đi nhìn trộm vậy nên cô chỉ có thể giả vờ ở ban công nấu cháo điện thoại nhưng thật ra là ngồi canh Khúc Ức Hành và Tô Văn xuất hiện.
Ban công của ký túc xá đối diện con đường nhỏ, hầu như ngày nào vào lúc 10 rưỡi Kiều Tê đều sẽ nhìn thấy bọn họ thân mật ở nơi đó.
Đại khái vào khoảng 11 giờ tối Khúc Ức Hành sẽ đưa Tô Văn trở về ký túc xá. Cũng có ngày đến khi ký túc xá tắt đèn Kiều Tê cũng không thấy bọn họ trở về, hai người qua đêm ở đâu không cần nói cũng biết.
Mỗi khi Kiều Tê nhìn thấy bọn họ xuất hiện nội tâm đều ngo ngoe rục rịch cũng muốn đi qua.
Liên tục quan sát hơn nửa tháng rốt cuộc có một ngày Kiều Tê hạ quyết tâm nói với Trương Nhược Chanh về sau mình muốn ở lại đến khi thư viện đóng cửa nên bảo Trương Nhược Chanh về ký túc xá trước.
Ngày đó Trương Nhược Chanh mới vừa đi Kiều Tê đã ra khỏi thư viện.
Cô đi vào rừng cây sau ký túc xá, trốn sau lưng một cây đại thụ cô còn nhanh trí đặt điện thoại ở chế độ im lặng.
Kiều Tê lẳng lặng chờ đợi, thân cây to lớn và bóng đêm che dấu thân hình nhỏ nhắn của cô.
Qua khoảng nửa giờ Khúc Ức Hành và Tô Văn xuất hiện.
Đầu tiên Kiều Tê nghe thấy Tô Văn làm nũng với Khúc Ức Hành sau đó chỉ còn lại tiếng thở dốc đan xen với tiếng rên rỉ nhỏ vụn.
Cô vươn đầu ra xem xét, ánh mắt đói khát nhìn Khúc Ức Hành, còn mình thì ở sau thân cây tự vỗ về chơi đùa hạ thể.
Cô thích cảm giác nhìn trộm vậy nên mỗi ngày cô đều đi, mỗi đêm sau khi trở về kí túc xá quần lót cô đều ướt đẫm.
Sau đó có một ngày tại buổi liên hoan của lớp Trương Nhược Chanh vì uống vài chén rượu mà hơi say, trên đường trở về hát không ngừng còn bắt Kiều Tê đệm nhạc cho mình.
Khi hai người về đến dưới kí túc xá thì vừa vặn gặp Khúc Ức Hành và Tô Văn.
Kiều Tê sắp xếp cho Chương Nhược Chanh xong định đi ngủ, nhưng hôm nay cô cũng uống một chút rượu, nhớ tới ánh mắt vừa rồi của Khúc Ức Hành cảm giác như bị mê hoặc nhất thời đầu óc nóng lên cô liền mặc áo khoác xuống lầu.