[Edit] Tối Nay Người Sẽ Rời Đi - Chương 16: Giấc mơ tuần hoàn
Tùng Vũ có một giấc mơ dài.
Cô dường như đã trở về ngôi nhà thời thơ ấu của mìnhh.
Đồng hồ báo thức vang lên, là tiếng chuông quen thuộc, cô tỉnh dậy, duỗi chân với lấy đôi dép lê dưới gầm giường, định đến trường như thường lệ nhưng lại bị mẹ ôm chặt, dặn cô ngàn vạn lần đừng ra khỏi phòng ngủ.
“Nhưng nếu không đi sẽ bị muộn.” Trong lòng cô có chút nóng nảy.
“Hôm nay nghỉ học.” Giọng nói của mẹ mệt mỏi và bất đắc dĩ. Nói xong câu đó liền một mình đi ra ngoài.
Cô ngó qua khe cửa nhìn xung quanh phòng khách, chỉ thấy ba bốn người đàn ông không thấy rõ mặt nhưng có vẻ rất hung hãn ngồi trên sô pha, bố mẹ cô đang năn nỉ bọn họ rời đi. Cũng không biết qua bao lâu, bọn họ cuối cùng cũng rời đi, bố mẹ lại tranh chấp cãi nhau.
Chỉ là cảnh tượng này lặp đi lặp lại rất nhiều lần. Cuối cùng mẹ đẩy cửa phòng ngủ ra, không quay đầu dắt cô rời khỏi ngôi nhà kia…
Trong giấc mơ cô bỗng nhiên trưởng thành hơn rất nhiều, cũng dường như vui vẻ hơn rất nhiều. Cô còn mơ thấy rất nhiều chuyện, nhưng sau khi tỉnh dậy lại không nhớ rõ. Chỉ nhớ được sau khi vô số cảnh tượng tan vỡ qua đi, người gọi là bố kia lại lần nữa xuất hiện ở cổng trường của cô, kêu tên cô: “Tùng Vũ…”
Từ khoảnh khắc đó, vận mệnh của cô đã vượt khỏi tầm kiểm soát…
Mỗi một lần mơ thấy điều này cô sẽ tỉnh lại.
Sau đó cô thậm chí còn không có dũng khí để nhớ lại những gì xảy ra tiếp theo trong mơ.
Đêm nay cũng vậy: cô đột ngột mở mắt ra, người đầy mồ hôi lạnh, không thể nhúc nhích một lúc lâu.
Cảm giác sợ hãi khiến tim cô như thắt lại rồi chợt được giải thoát đã lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu đêm.
Trời mới tờ mờ sáng.
Nhưng cô đã từ bỏ việc ngủ nướng, xốc chăn lên rời giường đi tắm.
Đây là năm thứ ba cô đi du học ở nước J.
Đêm hôm qua cô vừa chia tay người bạn trai thứ ba – nếu người đó có thể được coi là bạn trai chính thức.
Nhưng có gì quan trọng đâu?
Ngày mai cô sẽ về nước nghỉ hè, hành lý sớm đã thu xếp xong.
Tình cảm dư thừa cô cũng đã xử lý tốt.
Bên kia đại dương có một người đang đợi cô. Cũng bởi vì có người nguyện ý chờ cô trở lại, mấy năm cô mới có thể rời khỏi nơi thương tâm kia, tìm một chỗ để trút hơi thở.
Nghe có vẻ mâu thuẫn nhưng sự thật chính là như thế.
Đây là “giao ước” trong lòng hai bên đều biết rõ.
Đồ ngốc đang một lòng chờ cô kia lại không biết người âm thầm ký kết hợp đồng với cô lại là cha cậu.
Chuyện cô ở nước J đổi bạn trai liên tục Nam Tích Dân đều rõ như lòng bàn tay. Không những biết, ông còn không quên cảnh cáo cô chú ý đúng mực. Thám tử tư chủ động đưa cho cô một xấp ảnh đôi, nhiều hơn cả số lượng mà chính chủ như cô có.