[Edit] Sách Khải Huyền Về Phông Bạt Bản Thân - Chương 1:
Chương 1: Dùng nhiều loại nước hoa, cũng không bằng sở hữu được hương thơm độc nhất vô nhị của riêng mình.
Ở độ cao 3000 feet Anh.
Từ Hàng Châu đến Bắc Kinh. Chuyến bay chưa đầy 3 tiếng bị delay gần 3 giờ, khiến hành khách vô cùng chán nản. Trong khoang phổ thông, tiếp viên lần lượt phát hộp cơm cho khách gồm có: túi cơm đơn giản, nước khoáng, cà chua bi ướp lạnh và cải bẹ béo ngậy. Đường Ảnh tùy ý lật hộp cơm tìm bơ, nhưng không thấy, do vậy tâm trạng lại càng thêm chán trường.
Cô ngồi ở vị trí giữa thân máy bay cạnh cửa sổ, vì phải đi máy bay nên cô đã mặc quần nhung rộng, chất vải mềm mại ôm sát da, thân trên là chiếc áo len xanh đen in hoa không hợp với da vàng lắm. Cô ra cửa trước soi gương thầm nghĩ thật may vì đã sáng suốt quàng thêm chiếc khăn lụa màu hồng nên cứu cánh được bộ trang phục này. Khi trở lại ghế ngồi, cô lấy khăn giấy khử trùng trong túi xách ra, khử trùng bàn, cửa sổ và tựa tay, rồi lén xịt tinh dầu bưởi lên ghế để tạo không khí tách biệt với xung quanh. Từ xa nhìn lại, khí thế đủ để chấn áp toàn bộ khoang phổ thông.
Hơn nữa vì lo lắng ánh nắng mặt trời quá gay gắt, nên lúc này Đường Ảnh không có tháo kính râm ra: cô luôn tâm niệm chống nắng là ưu tiên hàng đầu của phụ nữ tuổi 25.
Giữa lúc tiếng máy bay ù ù, cô đang tập trung xem ấn phẩm mới của The Economist là cuốn tạp chí tên Intelligent Life, đưa tin chủ yếu liên quan đến cuộc sống, bìa sách thiết kế phù hợp thẩm mỹ hiện đại, chỉ có bản tiếng Anh, rất có phong cách, hơn nữa Đại Lục không bán, càng thêm hiếm có nên cô đã mất không ít công sức nhờ một người bạn không thân thiết lắm mang từ Hồng Kông về.
Đường Ảnh thường xuyên phải đi công tác cho hạng mục mới, bay nhiều đến mức rất nhanh có thể tích được VIP, không có nhiều bạn học của cô được bay nhiều như vậy, cho nên cô không thể không lấy 3 chữ “đi công tác” trở thành dẫn chứng của vinh quang. Chỉ là mấy tuần liên tục khoe cơm của các hãng hàng không khác nhau sau đó bình luận một lượt về đồ ăn, trang phục và thái độ phục vụ của tiếp viên hàng không mà số lượt like trong vòng bạn bè bắt đầu giảm dần.
Vì thế, tuần trước cô thông báo với vòng bạn bè: “Thân là luật sư, thời gian thư giãn hiếm hoi là trên máy bay: Không có internet, không có email, có thể thỉnh thoảng tập trung vào cuộc sống, làm chính mình, đem nơi này trở thành thư viện di động trên không của tôi”
Hình ảnh đi kèm là một chai St. Pele kèm theo mặt bìa tạp chí Intelligent Life bên cạnh là kính lọc (mình không rõ từ này lắm 滤镜???) bão hòa thấp trên chiếc bàn nhỏ chỗ ghế ngồi.
Đề cao lối sống khỏe mạnh và cổ điển đương nhiên là sang chảnh hơn so với việc so sánh cơm trên máy bay. Quả nhiên, những người bạn đã chán 2 chữ “máy bay” lại lần nữa cảm thấy mới mẻ, lượt like bài đăng này nghiễm nhiên tăng vọt.
Có đôi khi cô chỉ sống ở trong vòng bạn bè.
Đường Anh chỉ mua một kỳ tạp chí, mỗi khi lên máy bay đều sẽ mang theo, cẩn thận gói vào túi tote da bò. Ngay cả bìa tạp chí cũng được cẩn thận xịt lên nước hoa hương cam, sang chảnh đến mức cô không khỏi rụt rè mà cuộn ngón tay út lên mỗi khi lật sách.