[Edit- Nt] Bạch Nguyệt Quang Đã Chết Lại Trở Về - Chương 9
Bên Mị Âm, mọi kế hoạch vẫn tiến triển thuận lợi. Giang Vọng Thư thỉnh thoảng đến theo dõi tình hình nên thời gian khá tự do. Dù không trực tiếp phụ trách việc hợp tác với ca sĩ, cô vẫn nắm được tiến độ công việc. Thậm chí, cô còn có được thông tin liên hệ của Tống Lê Nhược.
Ảnh đại diện của Tống Lê Nhược là một đóa hoa lê trắng nhạt, trông như tranh màu nước, nét vẽ có chút trẻ thơ nhưng phối màu lại rất đẹp. Trang cá nhân của cô ấy cũng rất “sạch”, ngoài mấy bài đăng liên quan đến hoạt động quảng bá thì không có bất kỳ nội dung cá nhân nào.
Phía Tống Lê Nhược có vẻ biết Giang Vọng Thư là nhân viên của Mị Âm, nên rất lịch sự chào hỏi trên ứng dụng rồi không nói thêm gì nữa. Giang Vọng Thư nhất thời cũng không biết nên mở lời thế nào.
Mấy năm nay, Mị Âm tuy phát triển nhanh nhưng so với các phần mềm lớn khác, vẫn là một công ty nhỏ. Hơn nữa, đây là năm đầu tiên tổ chức cuộc thi âm nhạc lớn, nên vài ca sĩ có tiếng đều khéo léo từ chối lời mời.
Tuy nhiên, quản lý của Tống Lê Nhược lại rất coi trọng cơ hội này, thúc đẩy quá trình hợp tác rất nhanh. Vậy nên, cô ấy trở thành nghệ sĩ đầu tiên ký hợp đồng với chương trình.
Hôm nay chính là ngày Tống Lê Nhược đến công ty ký hợp đồng. Giang Vọng Thư đã nghe nói chuyện này mấy hôm trước, nên hôm nay dậy rất sớm, loay hoay trong phòng thay đồ nửa ngày, cuối cùng chọn một chiếc váy dài màu nhạt, rất giản dị, rồi đi làm.
Trên đường đến công ty, cô có chút hồi hộp. Ngay cả trong mơ, cô cũng chưa từng chính thức gặp người này, chỉ mơ hồ nghe kể về cô ấy. Không biết, cô ấy sẽ là người thế nào.
Ngồi trong thang máy, nhìn dãy số tầng cứ thế tăng lên, cô theo bản năng hít một hơi thật sâu. Cửa thang máy mở ra, cô vừa vặn gặp Cao Vi.
Vừa nhìn thấy Giang Vọng Thư, Cao Vi đã cười, kéo tay Giang Vọng Thư, rồi ấn thẳng một tầng khác.
“Cái cô Tống Lê Nhược đang ký hợp đồng đấy, chị dẫn em đi gặp cô ấy nhé.” Cao Vi nói.
Giang Vọng Thư gật đầu.
“Đúng là một cô gái có linh khí, thực lực không tồi, em có mắt nhìn đấy. Chị cũng cảm thấy cô ấy có thể nổi tiếng.” Cao Vi tiếp tục khen.
Giang Vọng Thư cười: “Giọng hát của cô ấy rất hay.” Hôm đó ở lễ tốt nghiệp, cô đã ngay lập tức ghi nhớ giọng hát của Tống Lê Nhược.
Cao Vi lại cười lớn, không ngừng trò chuyện, trông cô ấy rất vui vẻ. Có thể thấy, cô ấy thực sự rất yêu thích nữ ca sĩ trẻ này.
Bước vào một phòng họp, Giang Vọng Thư liền nhận ra Tống Lê Nhược ngay lập tức. Cô ấy có hàng lông mày thon dài, đôi mắt phượng đơn, gương mặt rất thanh tú, khí chất cũng trong trẻo. Nhìn kỹ, ngũ quan của cô ấy không hẳn đặc biệt giống Giang Dữ, nhưng khí chất lại cùng một kiểu, nhẹ nhàng, thoảng chút lạnh lùng. Không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy thân thiết.
Tống Lê Nhược cũng thấy hai người lạ, khẽ cười một cái như lời chào hỏi. Nụ cười của cô ấy rất ôn hòa và nội tâm, có thể thấy không phải kiểu người hoạt bát, trong hoàn cảnh này còn có chút e dè.