metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Edit] Ngoan Ngoãn - Chương 1. Trở về

  1. Metruyen
  2. [Edit] Ngoan Ngoãn
  3. Chương 1. Trở về
Prev
Next

Editor: Ái Khiết

Tuyên Thành hiện đang vào mùa thu, thời tiết rất đẹp, ánh nắng dịu dàng và làn gió nhẹ, êm đềm như dáng hình trong ký ức.

Mãi đến khi đứng dưới bầu trời này, Tống Ôn Ngôn vẫn có chút mơ hồ, bốn năm không dài, nhưng cũng chẳng ngắn.

Cuối cùng cô cũng trở về.

Cô gái đứng trước sân bay, người qua đường không ngừng ngoái nhìn, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

Cô mặc chiếc áo len màu xanh nhạt kiểu dáng thoải mái, cổ áo rộng làm tôn lên đường nét chiếc cằm tinh tế. Làn da rất trắng, mái tóc dài mượt mà, dung mạo là vẻ đẹp khiến người khác phải trầm trồ ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Dưới chiếc quần jeans đơn giản là đôi chân thẳng tắp thon dài và cân đối.

Dáng người tuy không cao lắm, nhưng tỉ lệ cơ thể lại hoàn hảo đến kinh ngạc. Tuổi còn nhỏ, vừa có nét trong sáng của thiếu nữ, lại vừa rạng rỡ nhưng không phô trương. Chỉ cần đứng ở đây thôi, cô đã khiến không khí cả sân bay dường như có thêm phần thanh thoát.

“Ngôn Ngôn!” Một giọng nói quen thuộc của người đàn ông trung niên vang lên, “Con gái của ba cuối cùng cũng về rồi, lại đây, để ba nhìn con cho kỹ nào!”

Tống Tại Giang sốt sắng chạy tới, nụ cười làm dịu đi nét sắc sảo và cứng rắn của một người từng trải nơi thương trường. Giả Nhu Quân cũng bước nhanh tới nhưng không mất đi vẻ đoan trang như Tống Tại Giang. Bà mỉm cười dịu dàng, ánh mắt bất lực nhìn hai cha con ôm nhau, nhẹ nhàng xoa đầu Tống Ôn Ngôn: “Về là tốt rồi, con có mệt không?”

Tống Ôn Ngôn nhìn rõ sự ươn ướt nơi khóe mắt mẹ, cô cười ngọt ngào, giọng nói mềm mại: “Mẹ đừng khóc, lần này con về sẽ không đi nữa đâu.”

Giả Nhu Quân lau khóe mắt, mỉm cười gật đầu.

Tống Tại Giang vui mừng không ngớt, vội kéo Tống Ôn Ngôn lên xe: “Lúc con gọi điện nói muốn về nước, ba đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ cho con rồi.”

Giả Nhu Quân cũng tiếp lời: “Ba con vui đến nỗi mấy đêm liền không ngủ được đấy.”

Tống Ôn Ngôn mỉm cười dịu dàng, nụ cười của cô luôn mang nét ngoan hiền làm lòng người tan chảy. Giả Nhu Quân bất giác thấy lòng tràn đầy tình thương, nghĩ đến quãng thời gian bốn năm con gái phải ở một mình nơi đất khách, bà lại rưng rưng nước mắt.

Tống Ôn Ngôn vội vàng ôm lấy mẹ: “Mẹ đừng khóc nữa, con sẽ không đi đâu nữa mà.”

“Con còn nói nữa!” Giả Nhu Quân trách yêu, vì chuyện này bà đã giận rất lâu. Bốn năm trước, Tống Ôn Ngôn chẳng biết vì lý do gì mà đột ngột ra nước ngoài, nhất quyết không chịu về. Nếu không phải lần này vì cuộc thi piano, cũng không biết con bé định ở lại bao lâu nữa.

Tống Ôn Ngôn dịu dàng dỗ dành, ôm mẹ nũng nịu. Giả Nhu Quân nhéo má cô, không nhắc lại chuyện cũ nữa.

Cô con gái này tuy tính cách mềm mỏng nhưng lại rất có chủ kiến. Không muốn nói cái gì thì hỏi cả bốn năm cũng chẳng ra lý do, vợ chồng họ cuối cùng đành ngầm hiểu mà không nhắc đến nữa.

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chương 1. Trở về"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz