[Edit] Hôn Đủ Chưa - Chương 12: Vụ án chưa được phá.
《 HÔN ĐỦ CHƯA – HỀ LỤC 》
|Edit by Tiệm cơm trong hẻm|
Chương 12: Vụ án chưa được phá.
Tô Mộ Tinh về đến nhà rất nhanh.
Khu chung cư Canh Thần đã là một khu mười mấy năm rồi, một tòa nhà có bảy lầu, mỗi lầu hai căn nhà, đây là bất động sản trước kia của mẹ Tô Mộ Tinh – Tô An, sau khi Tô An qua đời thì căn nhà này chuyển sang tên của Tô Mộ Tinh.
Điều khiển âm thanh của đèn hành lang bị hỏng rồi, một đường tối đen. Hôm trước đã liện hệ với bên sửa chữa nhưng hai ngày nay cũng không thấy có người đến sửa.
Tô Mộ Tinh vừa đi vừa sờ soạng đến cửa ngoài, vừa móc chìa khóa ra chuẩn bị cho vào ổ khóa thì phía sau truyền đến bước chân nhè nhẹ.
Không phải từ cầu thang đến cũng, không phải từ thang máy mà là từ hướng ngược lại, từ trong đi ra.
Trái tim Tô Mộ Tĩnh trông chốc lát căng thẳng lên, toàn bộ các tế bào trên cơ thể đều căng chặt, chìa khóa trong tay làm thế nào cũng không tra vào ổ được, tiếng xột xoạt của kim loại va chạm vào nhau trên hành lang vắng vẻ vô cùng rõ ràng.
Tiếng bước chân dừng lại sau lưng cô, hơi thở của đàn ông mạnh mẽ lập tức bao phủ lấy cô, sống lưng Tô Mộ Tinh lạnh ngắt.
Nhà đối diện của một nhà dì Trương, tuần trước nhà dì ấy đã đến nhà của con gái không có ai ở nhà cả, cho dù có kêu thì cũng vô dụng.
Cô mạnh mẽ xoay người lại, vung tay phải về phía sau, đối phương nghiêng người tránh được, sau đó duỗi cánh tay dài liền nắm được cổ tay cô.
Tô Mộ Tinh quýnh lên, duỗi chân đạp về phía thân dưới của người đàn ông, nhưng phản ứng của đối phương càng nhanh hơn, anh ta duỗi một tay khác nắm lấy bắp chân của cô.
Sau đó người đàn ông lưu loát buông chân phải cô ra, nắm tay cô xoay về phía sau nhanh chân ấn cô lên vách tường.
Tô Mộ Tinh một lần nữa đưa lưng về phía người đàn ông, bị đè lên tường ăn đầy một miệng bụi tường.
“…”
Người đàn ông cường tráng sau lưng nhìn cô trên cao nhìn xuống, mùi mồ hôi nồng nặc trên áo khoác che lấp đi mùi thuốc lá nhàn nhạt trên người anh ta.
Não Tô Mộ Tinh chết máy.
Trong bóng tối, người đàn ông nhiễn cười khẽ, rồi buông tay phải cô ra ngay lập tức, “Chỗ sống còn mà cũng đá?” (Je: chỗ này là “mệnh căn tử” không biết dịch sao cho hay luôn, chán tui. Mọi người có ý kiến gì góp ý bên dưới nhe)
Người đàn ông nói tiếp: “Dạy mấy chiêu phòng thân thì em đều trả lại anh à?”
Não Tô Mộ Tinh lần nữa sống lại, cô xoay người, sự sợ hãi đã được trút bỏ thì cơn giận từ khắp mọi nơi xông lên, nghĩ thầm tàn nhẫn đá về chỗ háng của người đàn ông.
Tô Mặc nghiêng người tránh đi: “Còn?”
Tô Mộ Tinh tức giận: “Đá cho đáng đời anh!”