[Edit - Hoàn][Mau Xuyên-H] Ép Khô Nam Phụ - TU CHÂN (13) Vẫn nên tiếp tục khảo sát thì hơn [Hoàn]
- Metruyen
- [Edit - Hoàn][Mau Xuyên-H] Ép Khô Nam Phụ
- TU CHÂN (13) Vẫn nên tiếp tục khảo sát thì hơn [Hoàn]
《TU CHÂN (13)》
VẪN NÊN TIẾP TỤC KHẢO SÁT THÌ HƠN [Hoàn]
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Editor: Dương Gia Uy Vũ
☘🔅☘🔅☘🔅☘🔅☘🔅☘🔅☘
“Thần Dung… Ta muốn tắm gội, trên người khó chịu quá…” Mộc Khanh Khanh nhìn trên mặt hắn có vẻ thoả mãn sung sướng, nhẹ nhàng mở miệng nói.
Thần Dung phỏng chừng thể xác và tinh thần đã thật sự thông thuận, gật đầu “Ừm” một tiếng.
Trong lòng Mộc Khanh Khanh vui đến hỏng rồi, còn phải nói sao! Tiểu Dung Tử nhà cô sao có thể trở thành biến thái muốn giam cầm tự do của cô được chứ, nhất định là do muốn chơi tình thú trừng phạt gì đó mới dùng xích sắt khóa cô thôi, mặc dù ba ngày nay tra tấn cô đến eo mỏi lưng đau, nhưng hiện giờ có thể làm hắn nguôi giận, cũng rất đáng giá!
Nụ cười của cô khi thấy động tác tiếp theo của Thần Dung thì đã biến mất, hắn… Hắn hắn hắn quả thực chính là một tên biến thái!
Bốn dây xích thật dài kia rõ ràng vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, hắn chỉ khảy vài cái đơn giản, vậy mà lại thần kỳ tách ra! Nhưng cổ tay và mắt cá chân cô vẫn bị xiềng xích tinh tế kia trói lấy! Linh lực của cô vẫn bị phong ấn!
“Ha ha, chàng, chàng chuẩn bị thật chu toàn.” Khóe miệng Mộc Khanh Khanh run rẩy, cô thật sự rất bội phục Thần Dung, bốn năm qua chắn chắn hắn đã dùng để chuyên môn nghiên cứu các loại đạo cụ, thuật trong phòng đáng xấu hổ!
“Do nàng trở về quá muộn, thời gian nhàn rỗi thật sự rất nhàm chán.” Ý tại ngôn ngoại, nếu cô trở về sớm, hắn sẽ không có cơ hội chuẩn bị.
Mộc Khanh Khanh nghẹn lời, nhìn biểu cảm hờ hững cô đơn của Thần Dung, trong lòng lại bắt đầu áy náy đau đớn, tính ra, cô đã khiến Thần Dung đợi cô tổng cộng hai mươi bốn năm, mặc dù hai mươi bốn năm ở Tu Chân giới cũng không phải là lâu, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến Tiểu Dung Tử của cô mới mười bốn tuổi đã phải một thân một mình ứng phó với thị thị phi phi ở Ma giới, Mộc Khanh Khanh chỉ cảm thấy cho dù hắn có lăn lộn mình như thế nào cô cũng có thể nhẫn nhịn được.
“Sao lại không nói gì? Là cảm thấy chính mình trở về đã đủ sớm rồi sao?” Thần Dung nhìn chằm chằm Mộc Khanh Khanh, trong mắt đen sóng ngầm lưu chuyển.
“…” Vấn đề này thực sự không dễ trả lời, nếu nói đúng vậy, hắn nhất định sẽ trực tiếp nhào lên nuốt chửng cô; nếu nói không phải, lại là lời nói dối, bởi vì kỳ thật cô càng muốn ở bên cạnh Tiểu Dung Tử nhuyễn nhuyễn manh manh, mà không phải tên Dung biến thái trước mắt này…
Thấy Mộc Khanh Khanh tránh né ánh mắt hắn không đáp lại, Thần Dung cười lạnh một tiếng, khí tràng quanh thân càng thêm tối tăm táo bạo.
Hắn đen mặt, để Mộc Khanh Khanh quàng tay qua cổ hắn, trực tiếp nâng đầu gối cô, bế cô lên.
Lúc đứng dậy, côn thịt của hắn cũng tự nhiên thoát ly khỏi cơ thể cô, nghe một tiếng “Ba ——” khiến Mộc Khanh Khanh mặt đỏ tai hồng, các loại chất lỏng trong cơ thể không có gì ngăn chặn, cũng tranh nhau chảy xuôi ra. Xúc cảm nhão dính dính khiến Mộc Khanh Khanh không thoải mái mà động động thân thể.