[Edit - Hoàn] Phố Cũ - Cửu Ngũ - Chương 66
Edit: Frenalis
Ký túc xá của trường Tân Trung được xây dựng từ mười năm trước, thiết bị đã lạc hậu, mỗi tầng có hai phòng tắm công cộng nằm ở hai bên hành lang, thùng rác được đặt bên ngoài nhà vệ sinh cạnh phòng tắm.
Mỗi phòng tắm có năm buồng tắm nhỏ được ngăn cách bằng cửa gỗ ép, cửa gỗ bị phồng lên khi gặp nước, đã được sửa chữa nhiều lần nhưng vẫn ọp ẹp.
Đối diện với phòng đơn là một dãy vòi nước, bên dưới là nền xi măng, trên đó đặt các loại chậu nhựa đủ màu sắc. Trong những chậu này chất đầy quần áo đã lâu không giặt, trong góc tường, ẩm mốc kéo dài ngày này qua tháng nọ, mùi hôi thối lên men lan tỏa.
Ngô Khương nhúng hai tay vào nước lạnh trong một thời gian dài, da tay trở nên nhăn nheo. Nước từ vòi chảy dọc theo mép kệ, nhỏ xuống chân cô không ngừng nghỉ.
Đúng lúc đó có người bước vào, Ngô Khương nhờ giúp đỡ, cùng cô gái đó vắt khô bộ ga trải giường dày, sau đó đem phơi cùng với quần áo trên ban công chật chội.
Ngô Khương trở về ký túc xá lúc 11 giờ rưỡi tối, năm người bạn cùng phòng đang hào hứng bàn tán về chuyện tầm phào của ai đó.
Cô ấy ngồi lên giường mình, vừa ngâm chân vừa nhắn tin riêng cho Cát Nghị.
Tin nhắn bên đó đã được đọc nhưng lâu rồi vẫn chưa thấy trả lời.
Cô ấy lướt qua trang Weibo của cậu ta. Cậu ta có dáng người chuẩn, thỉnh thoảng đăng ảnh tập gym, cơ bắp đều đặn lộ rõ; đôi khi là hình ảnh con đường vắng với bộ lọc hoa văn, tạo cảm giác trống trải và sâu lắng; có khi là bức ảnh chụp nghiêng của cậu ta mà không rõ ai chụp, trông phóng khoáng và tự do.
Cô ấy kéo xuống, thấy cậu ta bình luận trò chuyện với người khác, hài hước nhưng cũng có phần táo bạo, tuy nhiên không quá đáng.
Cô ấy ném điện thoại sang một bên, thở dài, nghe người bạn ở giường trên tiếp tục nói, “Cô gái ở trong phòng tắm sinh con rồi đi ra ngay, nghe nói cắt dây rốn bằng miệng. Cô ấy không nhận ra mình có thai sao?”
Người đối diện đáp, “Tôi đã xem ảnh trên mạng, cô gái đó gầy lắm, m thực tế có người trong thời kỳ mang thai không có triệu chứng rõ ràng.”
Một cô gái đang đọc sách hỏi, “Cuối cùng trường xử lý thế nào?”
“Không được thi đại học, bị buộc thôi học.” Cô ta ngừng một chút rồi bổ sung, “Chúng ta cũng sắp khám sức khỏe rồi, khám sức khỏe có thể phát hiện gì không?”
“Chiều cao, cân nặng, tình trạng cơ thể thôi.”
Cô gái kia không hài lòng, vẫy tay, “Tôi không hỏi cái đó,” cô ta cười hề hề, “tôi hỏi có khám ra được việc còn trinh hay không?”
Ngô Khương nhẹ nhàng rút chân ra khỏi chậu, lau khô, rồi vắt khô khăn, lắng nghe có người trả lời, “Đương nhiên là không, cậu nói nhảm gì vậy, thế con trai thì sao? Con trai chỉ có… thôi mà.”
Đêm khuya mang lại lý do cho sự buông thả, trong câu chuyện càng thêm tự do, những người trẻ tuổi thảo luận về những chủ đề mà người lớn né tránh, những điều thầm kín về sinh lý hoặc tâm lý. Edit: FB Frenalis