[Edit - Hoàn] Phố Cũ - Cửu Ngũ - Chương 51
Edit: Frenalis
Ông ngoại sáng sớm đã được chuyển vào trạm y tế, vừa khéo còn trống một phòng bệnh nên ông đã được đưa vào đó.
Bác sĩ dặn dò Chu Sâm vài câu, nói rằng dù không có gì nghiêm trọng nhưng vì tuổi tác đã cao nên cần phải ở lại một thời gian để theo dõi.
Suy nghĩ một lúc, bác sĩ lại nói, “Có lẽ cậu phải ở lại đây trông nom trong khoảng mười ngày đến nửa tháng.”
Chu Sâm gật đầu.
Một lát sau, bác sĩ khẽ thở dài, “Ai mà nhẫn tâm đến vậy, người già đã quá tuổi bảy mươi, sao có thể ra tay nặng đến thế này? Thật là muốn gây ra mạng người mà!”
Mặt Chu Sâm vẫn thản nhiên, cuối cùng không nói gì.
****
Lưu Diễm mãi đến ba giờ sáng mới đi ngủ, lúc này vẫn còn ngái ngủ, chỉ cảm thấy mũi ngưa ngứa, cô gãi một chút rồi trở mình, lại cảm thấy tay mình có gì đó mềm mại.
Cô mệt mỏi mở mắt ra, lười biếng nhìn vào cổ tay mình, quả nhiên, con chó nhỏ cuộn tròn bên cạnh, thè lưỡi, ngập ngừng một chút rồi liếm tay cô.
Con chó nhỏ khẽ rên một tiếng, Lưu Diễm rụt tay lại, sau đó ngồi dậy trên giường.
Cô dụi mắt, lúc này mới thấy Chu Sâm đang đứng bên cửa sổ, ánh sáng mờ nhạt từ ngoài chiếu vào, mơ màng và dịu dàng, Chu Sâm quay lưng lại với cô, hơi khom lưng chăm chú làm gì đó.
Cô ngẩn ngơ nhìn cậu, rồi mỉm cười thoải mái.
Cô nhẹ nhàng bước xuống giường, thấy Chu Sâm đang cúi người lấy ra vài món đồ nhỏ từ ngăn kéo.
Có lẽ nghe thấy tiếng động phía sau, cậu cũng không quay đầu lại, nhẹ nhàng hỏi, “Em dậy rồi à?”
Lưu Diễm lặng lẽ bước đến bên cạnh cậu, cũng ngồi xổm xuống giống cậu, nhẹ nhàng đáp “ừm”, rồi hỏi, “Anh không ngủ à?”
Chu Sâm nói không buồn ngủ.
Nhưng sao có thể không buồn ngủ được, “Vậy anh muốn ăn gì?”
Chu Sâm nhìn cô một cái, mỉm cười, “Gì cũng được, ăn gì cũng được.”
Lưu Diễm thấy cậu lấy các loại đinh khác nhau, rồi cầm lấy cái đục và cưa, biết rằng cậu sắp làm vài việc liên quan đến gỗ.
Quả thật, cả căn nhà đầy đồ đạc bị đập phá, chỉ có cái bàn ăn trong phòng khách là còn nguyên vẹn.
Một buổi sáng yên bình, ánh nắng và thời tiết đẹp, Chu Sâm mang ra các bàn ghế hỏng, gõ gõ sửa chữa từng cái một.
Lưu Diễm sau khi rửa mặt xong, thu dọn một ít rau quả.
Nhà bếp vẫn là bếp củi kiểu cũ, ở giữa có một cái nồi lớn, lửa củi được kẹp vào từ miệng bếp, bên cạnh miệng bếp có một cái ống khói, một khi nhóm lửa, khói sẽ bay lên nghi ngút.
Lưu Diễm cho nước vào nồi nhỏ bên cạnh miệng bếp, đậy nắp gỗ lại.
Sau đó, cô ngồi lại bên miệng bếp, bên cạnh là củi, có cây cải dầu khô và một ít củi gỗ. Cô châm cây cải dầu khô làm mồi lửa đặt vào miệng bếp, cây cải dầu bốc cháy lên, rồi cô cho củi gỗ vào, sau khi rơm rạ bốc cháy, cô khuấy đều giữa chừng, bên dưới có một lớp lưới bằng sắt, tro sẽ rơi xuống và để trống không khí.