[Edit - Hoàn] Phố Cũ - Cửu Ngũ - Chương 38
Edit: Frenalis
Lưu Nhất ăn ngấu nghiến, trước mặt là Tôn Kỳ, Ngô Khương và Cao Xuyên, cả ba nhìn cậu bé có chút ngẩn ngơ. Họ thầm nghĩ, cậu bé này ở bên Lưu Diễm chắc đã chịu không ít khổ.
Ngô Khương nói, “Không cần vội, em từ từ ăn, mấy ngày nay bọn chị sẽ chăm sóc em.”
Lưu Nhất vui vẻ gật đầu, nhưng rồi cẩn thận hỏi, “Còn chị của em đâu, chị ấy đi đâu vậy?”
“Chị em đi ra ngoài, một lần đi về phải mất hai ngày, rồi nghỉ ngơi hai ba ngày, tính ra khoảng một tuần sẽ về,” Ngô Khương nói.
Lưu Nhất tuy nhỏ tuổi nhưng ánh mắt lóe lên sự tinh ranh, Tôn Kỳ tưởng mình nhìn nhầm, đặt ly trà sữa sang một bên, nghiêm túc nói: “Chị em mỗi tuần cho bọn chị một trăm tệ, em vừa rồi ăn hamburger, gà quay, bánh khoai, tất cả đã hơn năm mươi tệ, còn dư lại 47 tệ.”
Lưu Nhất tức khắc chán nản, ủy khuất bĩu môi, đôi mắt to tròn ướt át trông thật đáng thương. Cậu bé nhìn thật giống Lưu Diễm khi bị người ta chơi xấu.
Cao Xuyên ngồi thẳng dậy, lau đi nước mắt nơi khóe mắt của cậu bé, “Không sao, em muốn ăn gì cứ nói, anh sẽ mua cho.”
Lưu Nhất vừa gặm cánh gà vừa cười, mắt vẫn rưng rưng nhưng lại đầy vui vẻ nói với Cao Xuyên, “Anh thật tốt.”
Tôn Kỳ chê cười, “Anh tốt cái gì chứ, không nhớ lời Lưu Diễm dặn, ăn lung tung không tốt, nếu cậu ấy biết, không sợ lột da anh sao.”
Cao Xuyên tự tin nói: “Có gì phải sợ, chúng ta ra ngoài ăn có sao đâu, ăn chút ít không sao cả,” cậu ta nhìn Lưu Nhất cười, “Đúng không?”
Lưu Nhất vui vẻ gật đầu.
Tôn Kỳ chưa kịp phản bác, Ngô Khương cũng nhàn nhạt khẳng định, “Không sao, ăn ít thôi, ai cũng không thể một ngụm mà thành mập mạp.”
Tôn Kỳ ngán ngẩm, nhún vai, “Được thôi, các người thích làm gì thì làm.”
Cô ấy còn nói thêm, “Lưu Diễm trở về sẽ giận các người cho mà xem.”
Cao Xuyên và Lưu Nhất nhìn nhau, đợi khi Lưu Nhất ăn xong, Cao Xuyên đặt tay lên vai Tôn Kỳ nhẹ nhàng nói: “Đừng chuyện gì cũng nghiêm túc như vậy, có gì cũng có thể giải quyết mà.”
Tôn Kỳ lạnh nhạt gật đầu, “Ừ, anh đúng.”
Cao Xuyên dò hỏi, “Lại giận anh à?”
Tôn Kỳ lắc đầu, “Không nhỏ mọn như vậy đâu.” Nói xong, cô ấy nở một nụ cười gượng gạo.
Cao Xuyên không thích vẻ ngoài giả vờ đó, bất ngờ ôm lấy mặt cô ấy hôn vào má lúm đồng tiền. Tôn Kỳ vội vàng chống đẩy, sau đó cả hai cùng cười vui vẻ.
Ngô Khương che mắt Lưu Nhất không cho cậu bé nhìn.
*****
Lưu Diễm rạng sáng khó khăn lắm mới mua được vé trả lại của người khác, cô còn định mua vé khứ hồi, nhưng gần đến Tết nhiều người đi không thể mua được, mọi thứ đều do duyên số.
Suốt một ngày dài, cô đầu tiên giao Lưu Nhất cho Tôn Kỳ và Ngô Khương, sau đó vội vàng về nhà giặt sạch đống quần áo bẩn và phơi nắng trên ban công. Tiếp theo, cô đến chợ mua xương sườn và cá tươi để nấu canh, sau khi nấu xong liền cho vào tủ lạnh, đủ để bổ sung canxi cho Lưu Nhất trong bảy ngày.