[Edit - Hoàn] Kẻ Xấu Xa Văn Nhã - Tổng Công Đại Nhân - Chương 49
Edit: Frenalis
Từ Nguyệt Lão đi ra, Phương Y lại đi cùng Chu Lạc Sâm sang tiệm ăn chay bên cạnh để ăn chút gì đó. Lúc bữa tối cô thấy Chu Lạc Sâm hầu như không động đũa, những người khác vừa ăn vừa náo nhiệt trò chuyện, không phát hiện ra anh không ăn.
Phương Y chống cằm ngắm Chu Lạc Sâm ăn uống tao nhã, thầm nghĩ, tạo hóa thật bất công, trên đời nhiều người như vậy, sao những ưu điểm của họ dường như đều dồn hết cho Chu Lạc Sâm, đến ăn thôi cũng ưu nhã động lòng người, như một tác phẩm nghệ thuật… Thật không biết nên nói lý lẽ thế nào.
“Nhìn anh chằm chằm làm gì.” Chu Lạc Sâm lên tiếng, mắt cũng không nâng lên, “Muốn ăn thì ăn, không đủ gọi thêm.”
Phương Y ho khan: “Em không đói bụng”.
Chu Lạc Sâm lúc này mới ngẩng lên nhìn cô, hỏi: “Vậy sao cứ luôn nhìn anh?”
Phương Y rất muốn đáp thẳng “Tại vì anh đẹp”, nhưng lại có chút không phục, bèn nói: “Mắt không có chỗ để nên nhìn anh thôi, không được sao? Nhìn anh tốn tiền à?”
Chu Lạc Sâm đẩy gọng kính, ánh mắt đẹp đẽ xuyên qua lớp kính ôn nhu nhìn cô, nghiêm trang nói: “Nhìn anh thì không mất tiền, nhưng nói chuyện với anh thì phải trả phí, em cũng làm văn phòng luật, hẳn biết phí tư vấn của anh một giờ tốn bao nhiêu.”
Phương Y trừng mắt: “Em đâu phải khách hàng của anh.”
Chu Lạc Sâm như bừng tỉnh: “Phải rồi, em không phải khách hàng của anh, em là… bạn gái anh.”
Ba chữ cuối cùng từ môi anh thốt ra, mang theo sự khàn đục mê hoặc và ám chỉ khó tả, khiến Phương Y đỏ mặt tía tai.
“Vậy tối nay anh phải thực tốt thực hiện đặc quyền của bạn trai, em không phiền chứ.” Chu Lạc Sâm lấy khăn lau khóe miệng, ra hiệu đã ăn xong.
Phương Y tò mò: “Anh muốn làm gì?”
Chu Lạc Sâm mỉm cười, đôi mắt cong như vầng trăng khuyết, gương mặt trong trẻo ôn nhu, khác hẳn vẻ xa cách thường ngày, nếu đồng nghiệp nhìn thấy chắc chắn sẽ giật mình.
“Buổi tối, trên giường.” Nói xong, Chu Lạc Sâm đứng dậy đi thanh toán, Phương Y ngồi tại chỗ nhìn bóng dáng anh giơ ngón tay cái lên, nói thầm một câu, “Thể lực thật tốt.”
Quán ăn lúc này vắng khách, Chu Lạc Sâm tai thính, tất nhiên nghe thấy lời cô. Anh quay đầu lại nhìn, vẻ ngoài lạnh lùng nhưng ánh mắt lại chan chứa nhu tình, khiến người ta không khỏi muốn đến gần.
Nghĩ là làm, Phương Y đi theo anh ra quầy, dựa sát không rời, rồi phát hiện mấy món chay bình thường mà hết vài trăm tệ, đúng là chặt chém.
Phương Y định lên tiếng nói gì đó, nhưng Chu Lạc Sâm đã quẹt thẻ rồi kéo cô đi không dừng lại, nên cô đành im lặng.
Ra khỏi quán, Phương Y khoác tay Chu Lạc Sâm về khách sạn, hai người bước chậm dưới bầu trời đầy sao, lòng tràn đầy cảm xúc.
“Bầu trời thành phố Cảng không trong như vậy.” Phương Y ngẩng đầu nói, “Suốt ngày sương mù, chẳng thấy trời xanh đâu, nói gì đến sao.”
Chu Lạc Sâm cũng nhìn lên: “Năm nay không có thời gian, sang năm nếu thuận lợi, sẽ đưa em đi Phần Lan xem cực quang.”
Truyện được dịch tại https://www.wattpad.com/user/frenalis . Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.