[Edit - Hoàn] Kẻ Xấu Xa Văn Nhã - Tổng Công Đại Nhân - Chương 25
Edit: Frenalis
Rạng sáng 5 giờ, trong bóng tối Chu Lạc Sâm tỉnh dậy. Anh nhìn lướt qua Phương Y đang ngủ say trong lòng, nhẹ nhàng buông cô ra và rời khỏi giường lớn.
Rèm cửa khách sạn che chắn ánh sáng rất tốt, hơn nữa lúc này vẫn còn sớm, nên trong phòng tối mịt. Anh bước lên thảm, không một tiếng động rời khỏi phòng của Phương Y, định quay lại phòng của mình.
Nhưng khi quay đầu lại, anh phát hiện ra Lâm Tư đang đứng trước cửa phòng mình, há hốc mồm nhìn anh.
Chu Lạc Sâm nhíu mày, thấp giọng hỏi: “Lâm Tư? Sao dậy sớm vậy?”
Lâm Tư nhìn vào căn phòng Chu Lạc Sâm vừa đi ra, không chắc chắn hỏi: “Luật sư Chu, tôi không nhìn nhầm chứ?”
Chu Lạc Sâm nhìn theo tầm mắt của cô đến cửa phòng Phương Y, hờ hững hỏi: “Cô đã ở đây chờ bao lâu rồi?”
Lâm Tư nói khẽ: “Không lâu, hơn mười phút…”
Chu Lạc Sâm gật đầu, không hề có ý định giải thích: “Vừa rồi tôi định đi chạy bộ buổi sáng, tình cờ gặp Phương Y mở cửa, phòng của cô ấy bị hỏng khóa nước, muốn tìm người sửa. Tôi thấy vấn đề không lớn nên đã giúp đỡ tạm thời. Buổi sáng sớm, nhân viên khách sạn cũng không đến nhanh được, để nước chảy tràn lan sẽ rất phiền toái.”
Lâm Tư hiểu ra, “À” một tiếng, nhưng trên mặt vẫn lộ vẻ suy tư.
Chu Lạc Sâm lãnh đạm hỏi: “Cô tìm tôi có chuyện gì?”
Lâm Tư nhớ ra chuyện chính, vội vàng nói: “Vừa rồi Mộc tổng gọi điện thoại nói, công ty Âu Nặc biết chúng ta đến đây, đang dẫn người đến gặp chúng ta.”
Mộc Tử Lâm là thân chủ lần này của Chu Lạc Sâm, là ông chủ của một công ty tư nhân quy mô không nhỏ ở Cảnh Dương. Công ty Âu Nặc là đối thủ cạnh tranh của Mộc Tử Lâm, họ dẫn người đến tìm, chắc chắn không có ý tốt.
Chu Lạc Sâm không do dự nói: “Muốn đến thì đến, có chuyện gì gọi bảo an là được.”
An ninh ở khách sạn lớn đều được đảm bảo tốt, nên Lâm Tư cũng không quá lo lắng. Cô gật đầu, đang định về phòng, liền thấy Phương Y mở cửa phòng đi ra, nên thuận miệng hỏi: “Khóa nước đã sửa chưa?”
Chu Lạc Sâm nghe vậy nhíu mày nhìn Phương Y. Phương Y nhìn Chu Lạc Sâm rồi nhìn Lâm Tư, chỉ ngẩn người một chút rồi nói: “Ừ, cảm ơn đã quan tâm.”
Lâm Tư hừ một tiếng trở về phòng, lúc đóng cửa bỗng nhiên quay sang Chu Lạc Sâm nói: “Luật sư Chu, lát nữa đi ăn sáng cùng nhé, nghe nói bữa sáng ở đây rất ngon.”
Chu Lạc Sâm không nói đồng ý hay không đồng ý, Lâm Tư coi như anh đã đồng ý, lòng tràn đầy vui mừng mà bước vào phòng.
Chu Lạc Sâm và Phương Y im lặng đứng song song. Chu Lạc Sâm muốn nói chuyện, nhưng môi mím chặt, không biết nên nói gì. Là một luật sư ăn nói lưu loát, vậy mà cũng có lúc không biết nói gì, thật là trớ trêu.
Phương Y thấy anh vẻ mặt khó nói, liếc nhìn đồng hồ: “Mới 6 giờ sáng, luật sư Chu muốn đi chạy bộ buổi sáng sao?”
Cô không nhắc đến chuyện xảy ra trước đó, coi như cấp cho Chu Lạc Sâm bậc thang leo xuống. Chu Lạc Sâm không đoán được suy nghĩ của cô, liếc mắt nhìn cô, không biết cô lấy cớ lừa gạt Lâm Tư hay đã biết gì đó.