[Edit - Hoàn] Chỉ Muốn Thích Em - Tuế Kiến - Chương 9
Lúc Văn Tưởng nhận được điện thoại của Trì Uyên là cô vừa mới ngồi xuống trong tiệm, ngày ba mươi Tết có khá nhiều quán trong trung tâm thành phố đã không bán hàng nữa.
Trung tâm thương mại gần nhất cũng cách một hai mét, mặc dù Văn Tưởng đói đến khó chịu nhưng cũng không bụng đói ăn quàng nên vẫn đi dọc về phía trước, cuối cùng nhìn thấy một tiệm hoành thánh trong một con hẻm kín đáo.
Cô gọi một tô hoành thánh gà nhỏ, đi vào trong tiệm thấy Trì Uyên gọi điện thoại đến, tưởng bản thân lại làm rơi cái gì ở trên xe anh.
Kết nối được lại nghe anh hỏi: “Bây giờ cô đang ở đâu?”
Văn Tưởng trả lời mơ hồ không rõ, “Trong tiệm.”
“……” Hình như bên kia có tiếng cười, anh lại hỏi: “Vị trí cụ thể.”
Văn Tưởng không nói mà hỏi lại: “Anh có chuyện gì sao?”
“Buổi tối hai nhà ăn cơm với nhau, tôi lại phải qua đón cô.”
Anh nói là ‘tôi lại phải qua đón cô’ mà không phải là ‘tôi lại qua đón cô’, tuy chỉ kém có một chữ nhưng ý lại khác nhau rất lớn, Văn Tưởng đại khái đã đoán ra có lẽ đây lại là sự sắp xếp của ba mẹ anh.
Cô không hỏi nhiều nữa mà nói vị trí.
Cúp máy, hoành thánh cũng được mang lên, Văn Tưởng nếm một miếng nước dùng trước, sau đó thêm hai thìa ớt dầu vào rồi mới bắt đầu ăn hoành thánh.
Hơn mười phút sau, Văn Tưởng nhận được mẩu tin nhắn của Trì Uyên.
[Đến rồi.]
Văn Tưởng trả lời một chữ ‘được’ rồi đứng dậy ra ngoài, vừa ra khỏi cửa nâng mắt lên đã thấy chiếc xe SUV màu đen quen thuộc đang đậu ở cửa.
Cô đi qua, vẫn là hai người lúc nãy, Tiếu Mạnh ngồi lại ghế sau, lúc này Đường Việt Hành cũng đã dậy, nhìn thấy Văn Tưởng chỉ gật gật đầu, “Xin chào.”
Văn Tưởng cũng gật đầu trả lời một tiếng, “Xin chào.”
Đợi xe khởi động lần nữa, cô hỏi Trì Uyên, “Không phải buổi tối mới ăn cơm với nhau sao?”
Không đợi Trì Uyên trả lời, Tiếu Mạnh ngồi ở đằng sau nắm lấy ghế trước, nghiêng người về phía trước nói, “Đúng vậy, các người là ăn buổi tối, giữa trưa là mấy người chúng ta cùng nhau ăn.”
Văn Tưởng muốn từ chối theo bản năng, trên đường từ ngoại ô thành phố quay về, cô cảm thấy Trì Uyên không muốn cô và bạn thân trong giới của anh có liên quan với nhau, nhưng bây giờ mọi người đang ở trên xe, từ chối nữa có vẻ làm kiêu.
Tiếu Mạnh nương theo chủ đề này tán gẫu với cô, lần này hình như anh ta không bận tâm đến Trì Uyên, có cái gì hỏi cái đó, “Bình thường khoa cấp cứu mấy cô có phải bận hơn các khoa khác không?”