[Edit/Hoàn] Cá Voi Cô Đơn - Tố Tố Tố - Chương 61:
Thứ năm bắt đầu nghỉ tết Thanh Minh, Đồ Ca đã sớm liên hệ trước với nhà tù, biết được có thể đến thăm, cô gọi điện cho Đồ Khải bảo lần này không mang cậu đi theo.
Quy định thăm hỏi trong nhà giam chỉ có thể cho hai người vào.
Đồ Khải không nói gì chỉ dặn cô lái xe cẩn thận. Đồ Ca buồn cười cúp máy, ăn xong bữa sáng cùng Phó Cảnh Dự xuất phát.
Cô biết rõ Đồ Khải là vì muốn tốt cho cô. Chỉ có điều nhiều khi “vì muốn tốt” mà có nhiều thứ cũng không hoàn toàn đúng đắn, cuộc sống của mình không ai có thể thay mình lựa chọn được, kể cả người thân thiết nhất.
Sau khi hoàn thành các thủ tục chờ đợi một lúc, mẹ cùng quản ngục đi vào phòng thăm hỏi. Bà rất ngạc nhiên nhưng cũng rất vui vẻ, Phó Cảnh Dự thoạt nhìn đối với cô rất tốt.
Đồ Ca ngoan ngoãn đáp lời, nói cho mẹ về điểm số của Đồ Khải công việc gần đây của cô, an ủi mẹ không cần lo lắng cho hai chị em.
“Chu Xuân Hoa hai ngày trước có tới tìm mẹ, nhà bọn họ mới chuyển lên thành phố.” Chu Xuân Linh cười khổ: “Làm khó dễ con rồi, vừa phải làm mẹ làm ba của Đồ Khải còn phải ứng phó với cô ta.”
“Không có việc gì cả, hiện tại bà ta không dám lộn xộn nữa, con cũng không sợ bà ta nháo.” Đồ Ca nhếch miệng tươi cười: “Lần này con mang cho mẹ rất nhiều đồ ăn ngon, lần sau sẽ đưa Đồ Khải tới.”
Chu Xuân Linh cười gật đầu.
Đồ Ca cùng bà nói chuyện đến khi thời gian thăm hỏi kết thúc.
Bên ngoài trời mưa nhẹ, Phó Cảnh Dự mở ô khoác vai cô bước ra ngoài chậm rãi nói: “Mẹ rất đẹp.”
“Ừ, mẹ còn rất tài giỏi nữa.” Đồ Ca vẻ mặt đầy kiêu ngạo: “Mẹ cái gì cũng giỏi.”
Khóe miệng Phó Cảnh Dự cong lên, cô cũng rất giỏi.
Trở về Tân Thành đã đến giờ ăn trưa, Đồ Ca cùng Phó Cảnh Dự trở lại nhà họ Phó để xế chiều đi tảo mộ.
Bà cụ vừa vui vừa buồn, nhắc đến ba mẹ Phó Cảnh Dự lại không kìm được nước mắt.
Đồ Ca ngoan ngoãn đi cùng bà, thỉnh thoảng an ủi vài câu.
Buổi sáng là thời gian cao điểm khi đi tảo mộ, vừa ra khỏi thành phố tình trạng kẹt xe lúc đi đến nghĩa trang rất nghiêm trọng. Vốn tưởng rằng đi buổi chiều sẽ tốt hơn, nhưng không ngờ lại càng kẹt xe hơn, đi chưa đầy 20m cũng phải mất hơn nửa giờ đồng hồ.
Cuối cùng cũng tìm được một chỗ trống để đậu xe, hiện tại đang là 5 giờ chiều, mùi nhang đốt khắp nơi trong nghĩa trang rất nồng nặc.
Đồ Ca đi bộ lên núi cùng với bà cụ, Phó Cảnh Dự cùng Phó Minh Chu mang theo đồ lễ từ từ đi theo phía sau, hai vợ chồng Phó Vĩnh Hâm cùng mấy người nhà họ Phó đi theo sau cùng.
“Tất cả chứng cứ đều hướng về Lâm Thanh Phong, em phải chú ý an toàn.” Phó Minh Chu trầm giọng nói: “Đừng rời khỏi tầm mắt của chú Ngô, phía Đồ Ca anh sẽ nhắc nhở.”
Phó Cảnh Dự mím môi gật đầu.
Tất cả những câu hỏi mà cảnh sát hỏi khi hợp tác điều tra đều liên quan đến Lâm Thanh Phong, anh cũng biết rõ.