[Edit-Hoàn] Anh Vẫn Luôn Yêu Em - Mộng Tiêu Nhị - Chương 89: Ký ức sai chỗ.
Hề Gia nói chuyện với Mạc Dư Thâm một lúc rồi cúp máy.
Cô không biết hôm nay có xuất hiện tình trạng ký ức trống không này nữa hay không nên không dám lái xe đi dạo nữa, trực tiếp về nhà.
Buổi sáng cô sửa chữa kịch bản, sau khi dùng bữa thì nghỉ ngơi một lát rồi chơi điện thoại.
Hot search hôm nay đều liên quan đến <Quãng đời còn lại>.
Dạo trước đoàn phim có tham gia tiết mục giải trí, tối hôm qua phát sóng gây nên một tràng ngạc nhiên cho người xem.
Hề Gia bật máy tính mở xem.
Dư An cũng đang xem lại, tối qua lúc phát sóng trên TV cỗ đã xem rồi nhưng vẫn chưa đã ghiền. Hôm nay ở văn phòng rảnh rỗi nên xem lại lần nữa.
Hôm nay Tinh Lam có một cuộc họp cấp cao, họp xong sẽ được nghỉ tết.
Cửa phòng làm việc đẩy ra, Dư An nghe được động tĩnh nên quay người, là Chu Minh Khiêm. Cô không có văn phòng riêng nên đến công ty là ngồi ở phòng Chu Minh Khiêm luôn.
“Chu đạo, họp xong rồi à?”
“Ừm.”
Dư An tắt video, châm trà cho Chu Minh Khiêm.
Còn có ba ngày nữa là ăn tết, chắc là hôm nay Chu Minh Khiêm sẽ về nhà. Có lần nghe trợ lý nghiệp vụ của Chu Minh Khiêm nói ba mẹ Chu đang ở nhà của ông bà nội Chu bên Sydney.
Nếu hôm nay Chu Minh Khiêm cũng về nhà thì cô cũng được nghỉ.
“Chu đạo, tôi đặt trước vé máy bay cho ngài nhé?”
Chu Minh Khiêm: “Nói sau đi.”
Đúng lúc có điện thoại đến, là mẹ Chu. Anh cầm lên ra ngoài nghe.
Mẹ Chu hôm nay mới xem tiết mục giải trí mà Chu Minh Khiêm tham gia, gọi điện tới để khen con trai. Cuối cùng cũng biết lo cho ba mẹ, còn biết quảng cáo trang sức cho nhà mình.
Khen ngợi xong, mẹ Chu hỏi: “Lúc nào con về? Con không về thì giao thừa sẽ đi mất.”
Chu Minh Khiêm không lên tiếng, anh không có ý định về nhà.
Mẹ Chu: “Con đừng nói với mẹ là con muốn đuổi kịp tiến độ quay phim. Mẹ đã gọi điện cho tiểu Dư rồi, bắt đầu từ hôm nay không có ai có lịch trình gì, cũng không có phim mới khai máy.”
Chu Minh Khiêm: “Mẹ, mẹ có biết Dư An là cô nhi không?”
Mẹ Chu sững sờ. Có lần bà đến phim trường thăm Chu Minh Khiêm đã gặp qua Dư An. Tính cách không tệ, khí chất cũng được nhưng lại không nghĩ tới thân thế lại như vậy.
Chu Minh Khiêm muốn châm điếu thuốc, “Giao thừa là sinh nhật cô ấy. Cô ấy cũng không có bạn bè ở Bắc Kinh.”
Mẹ Chu: “Con có ý gì?”
Chu Minh Khiêm: “Không có ý gì. Nếu đổi lại là mẹ và ba con lúc trẻ thì chắc chắn sẽ làm giống con bây giờ.”
Mẹ Chu đã hiểu. Chu Minh Khiêm không về nhà ăn tết mà ở lại Bắc Kinh cùng với cô trợ lý nhỏ của mình. Bà thử thăm dò: “Con đối với Dư An…”