[Edit-Hoàn] Anh Vẫn Luôn Yêu Em - Mộng Tiêu Nhị - Chương 88: Đừng nhìn em như vậy, em sẽ bị mê hoặc.
- Metruyen
- [Edit-Hoàn] Anh Vẫn Luôn Yêu Em - Mộng Tiêu Nhị
- Chương 88: Đừng nhìn em như vậy, em sẽ bị mê hoặc.
Hề Gia nới lỏng đuôi ngựa quấn bên hông Mạc Dư Thâm ra rồi lại quấn quanh cổ anh, cô xụ mặt, biểu thị mình đang rất nghiêm túc, ra hiệu Mạc Dư Thâm nói tiếp.
Mạc Dư Thâm: “Như em nói không phải là tạm dừng mà là nói lắp bắp.”
Hề Gia cầm đuôi ngựa gãi gãi cái cằm của Mạc Dư Thâm, giống như mình đã hiểu, “Mạc Dư Thâm, anh.” Sau đó không có sau đó.
Mạc Dư Thâm vẫn chờ cô nói tiếp, kết quả cô lại trêu anh, “Nói chuyện dễ hiểu một chút.”
Hề Gia: “Em nói xong rồi mà. Như vậy chẳng phải là tạm ngừng sao? Mạc Dư Thâm, anh.”
Mạc Dư Thâm: “…” Làm như nghĩa trên mặt chữ. Ký ức cô có không liên tục cũng sẽ không nói chuyện một nửa kiểu này.
“Khi ký ức của em không theo kịp, đầu sẽ ở một trạng thái trống rỗng, thậm chí còn không biết mình là ai, tại sao lại như vậy.”
Anh làm trước công tác tâm lý cho cô để tránh đến lúc đó lại bị hoang mang.
Hề Gia hình như đã hiểu, cô ví dụ mẫu cho Mạc Dư Thâm xem, “Có phải sẽ xuất hiện tình trạng: Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi đang làm gì?”
Mạc Dư Thâm gật đầu.
“Không có chuyện đó đâu. Anh xem lúc em nghe không được, một chút ký ức cũng không có vậy mà cũng đâu bị gì. Vẫn sống trong vui vẻ.” Cô trấn an Mạc Dư Thâm: “Anh quên em làm nghề gì rồi à? Em là biên kịch, cần phải có những trải nghiệm không bình thường như vậy mới được.”
Mạc Dư Thâm nhìn chằm chằm mặt cô, từ khi cô sinh bệnh đến nay, anh chưa từng thấy trên mặt cô xuất hiện một tia đau khổ mệt mỏi, ngay cả khi cô không nghe được.
Hề Gia che mắt của anh, “Đừng nhìn em như vậy, em sẽ bị mê hoặc.”
Không chỉ mình cô, cô nghĩ nếu người phụ nữ nào bị anh nhìn như vậy thì tim cũng sẽ đập bịch bịch bịch.
Hề Gia nhất thời tâm huyết sôi trào, hỏi anh, “Vì sao bạn gái cũ của anh và anh lại chia tay vậy? Nếu là em thì em sẽ không bỏ được. Có phải do anh chủ động đá người ta đúng không?”
Hôm nay cô chỉ đọc một phần bút ký nhỏ nên không xem đến quá khứ của Mạc Dư Thâm.
Mạc Dư Thâm: “Người ta cứ nhất quyết phải chia tay anh.”
Hề Gia: “Tại sao chứ? Có phải anh làm ra chuyện cặn bã gì không?”
“Không có. Cô ấy không nhớ được anh, còn từng muốn ly hôn với anh.”
Hề Gia buông hai mắt anh ra, “Vậy em chính là bạn gái trước, cũng là vợ trước của anh luôn à?”
“Ừm. Dù sao thì cũng là một người.” Mạc Dư Thâm nhìn đồng hồ đeo tay, thời gian không còn sớm, nhắc nhở cô đi ngủ.
Hề Gia: “Được thôi. Nể tình em là mối tình đầu của anh nên đêm nay anh nói cái gì em cũng nghe lời.” Cô trượt từ trên đùi Mạc Dư Thâm xuống.
Mạc Dư Thâm lấy áo ngủ cho cô.
Hề Gia không cầm, kiễng chân quàng qua vai Mạc Dư Thâm, “Tắm chung đi, tiết kiệm nước.”