[Edit-Hoàn] Anh Vẫn Luôn Yêu Em - Mộng Tiêu Nhị - Chương 62: Nếu người bị bệnh là anh, Hề Gia sẽ không rời xa anh.
- Metruyen
- [Edit-Hoàn] Anh Vẫn Luôn Yêu Em - Mộng Tiêu Nhị
- Chương 62: Nếu người bị bệnh là anh, Hề Gia sẽ không rời xa anh.
Một cuộc họp video này nói đến tận mười giờ rưỡi, trong đó hết một nửa thời gian là Lý đổng làm công tác tư tưởng cho Mạc Dư Thâm quay về công ty.
Ý của Lý đổng là: Cậu muốn chăm sóc Hề Gia những cũng không thể xem thường mà rời khỏi Mạc thị. Xe đến trước núi sẽ có đường đi, huống hồ còn tôi ở trên đỉnh núi.
Chính câu nói cuối cùng kia của Lý đổng đã khiến Mạc Dư Thâm cảm động. Lý đổng không phải người của Mạc gia, không cần dấng thân vào bãi đầm lầy này. Nhưng vì bảo vệ anh mà ông đã tự cuốn mình vào trận chiến.
Mạc Dư Thâm: “Tôi giành bảy phần tinh lực cho Hề Gia nhưng vẫn còn ba phần cho Mạc thị.”
Lý đổng: “Cũng được. Vẫn tốt hơn là cậu rời khỏi Mạc thị.”
Trước khi họp video kết thúc, Lý đổng nói đùa: “Gần đây tôi có nghe một bài hát cổ, muốn giới thiệu cho cậu một chút.”
Mạc Dư Thâm: “Là bài gì?”
Lý đổng: “Yêu giang sơn càng yêu mỹ nhân.”
Mạc Dư Thâm cười cười.
Kết thúc video, Mạc Dư Thâm về phòng ngủ trên lầu.
Hề Gia mặc bộ đồ cầu vồng ngồi ở đầu giường nhìn thẻ căn cước của Mạc Dư Thâm. Cô không nghe được gì ở sau lưng cho đến khi Mạc Dư Thâm ôm cô từ phía sau, Hề Gia quay đầu: “Ông xã.”
Mạc Dư Thâm gật đầu. Anh mở màn hình chiếu trên tường, kết nối với điện thoại.
Lúc này Hề Gia mới chú ý tới phía đối diện có một màn hình chiếu, “Chuẩn bị cho em à?”
Mạc Dư Thâm: 【Cũng là chuẩn bị cho chính anh.】
Hề Gia suýt nữa quên mất cuống họng của anh không thể phát ra tiếng.
Mạc Dư Thâm tắm rửa xong, ôm Hề Gia vào lòng. Hai người thông qua màn hình chiếu mà nói chuyện với nhau.
Hề Gia: “Xế chiều mai anh hai em đưa em đi công tác cùng, anh ấy nói chỗ đó thích hợp để em tìm linh cảm sáng tác. Trước đó em cũng đã đồng ý rồi.”
Cô không nỡ bỏ Mạc Dư Thâm ở nhà một mình: “E là anh phải ở nhà mấy ngày rồi.”
Mạc Dư Thâm biết Quý Thanh Thời muốn đưa cô đi đâu, anh tạm thời đáp ứng cô: 【Anh đi cùng em. Anh không thể xa em được.】
Hề Gia dán lưng vào lồng ngực anh, “Vậy em dẫn anh theo cùng.”
Mạc Dư Thâm tắt màn hình chiếu, mở camera điện thoại đưa cho Hề Gia. Hề Gia đoán: “Quay lại video của chúng ta trước khi ngủ để mai nhìn à?”
Mạc Dư Thâm gật đầu. Hề Gia chĩa ống kính vào mình và Mạc Dư Thâm, cô ngẩng đầu, Mạc Dư Thâm ngậm lấy môi của cô hôn mấy giây rồi tách ra.
Hề Gia nhìn ống kính vẫy tay nói: “Ngủ ngon.”
Tắt điện thoại, Hề Gia ngồi lên eo Mạc Dư Thâm, đối diện với anh. Cô nói: “Cứ cho rằng ngày mai tỉnh lại em không nhớ anh là ai, nhưng chỉ bằng khuôn mặt này em vẫn cho phép anh nằm cạnh em.”
Mạc Dư Thâm mỉm cười. Máu sắc nữ không lệch đi đâu được. Trước kia cô cũng từng nói câu này.
Anh ôm mặt Hề Gia, ra hiệu cô nhìn môi mình, “Đi ngủ.” Anh lặp lại hai lần.