[Edit-Hoàn] Anh Vẫn Luôn Yêu Em - Mộng Tiêu Nhị - Chương 60: Trao đổi bản sao thẻ căn cước.
- Metruyen
- [Edit-Hoàn] Anh Vẫn Luôn Yêu Em - Mộng Tiêu Nhị
- Chương 60: Trao đổi bản sao thẻ căn cước.
Đáng lẽ Mạc Dư Thâm phải đi về phòng, biểu hiện chán ghét ra mặt khi ở cùng với người lạ theo kịch bản mà anh và Tần Tô Lan đã chế ra trước đó.
Nhưng bây giờ anh không chỉ ngồi ở phòng khách hờ hững xem hình vừa chụp trên máy cơ mà thỉnh thoảng còn liếc nhìn Hề Gia mấy cái.
Hề Gia cũng ngồi cách đó không xa, đối diện Mạc Dư Thâm, ánh mắt không tự chủ được mà quan sát anh.
Có một cái chớp mắt, ánh mắt hai người chưa kịp rời khỏi đối phương mà chạm nhau.
Ngay lập tức cả hai đều điềm nhiên như không mà thu lại tầm mắt.
Trong phòng khách, mập mờ biến thành bụi bay tứ lung tung.
Hề Gia cầm cuốn sách của Tần Tô Lan lên xem để che giấu tâm tình hồi hộp và hơi thở rối loạn của mình. Dường như cô và Tần Giấm Giấm có phản ứng hoá học với nhau.
Cô nghĩ chắc là do cô và Giấm Giấm đồng bệnh tương liên, gặp sắc khởi ý nên cảm mến nhau từ cái nhìn đầu tiên.
Cứ cho là vậy đi.
Hề Gia lật đại một tờ, nhìn không hiểu gì. Cô lật sang trang đọc một cách máy móc.
Hề Gia lật bìa sách xem, là <Quãng đời còn lại>, một trong những tác phẩm tiêu biểu của Nhạc lão tiên sinh. Có vẻ như cô từng đọc qua vì cảm giác rất quen thuộc.
Ánh mắt của Mạc Dư Thâm lần nữa bò tới.
“Thận trọng một chút, đừng để lộ tẩy.” Tần Tô Lan nhắc nhở con trai mình. “Ánh mắt của con thiếu điều muốn nuốt Hề Gia vào bụng.”
Mạc Dư Thâm: “…..” Anh cầm máy ảnh đi về phòng.
Hề Gia nhìn theo bóng lưng của Mạc Dư Thâm, cửa đóng lại, cái gì cũng không thấy nữa. Nhưng chẳng hiểu sao cô có chút cảm giác mất mát.
Cô và Tần Giấm Giấm chỉ mới gặp nhau lần đầu mà thôi. Cho dù có gặp sắc khởi ý, anh có đi về phòng thì cô cũng không nên có cảm giác mất mát thất thố như vậy được.
Hề Gia không nhớ được hôm đó khi cô nhặt thẻ căn cước của Mạc Dư Thâm ở nhà hàng, cô cũng cảm thấy người đàn ông này vóc dáng không tệ. Trong lòng cũng dâng một chút xíu cảm giác buồn man mác không rõ, nhưng lúc đó cô còn bận đắm chìm vào bi thương của mình.
Tần Tô Lan đem trái cây đến mời Hề Gia, cô hoàn hồn, “Cảm ơn dì Tần.”
【Tính cách con trai dì là vậy đấy, không để ý đến ai hết, con đừng để trong lòng.】
Hề Gia thầm nghĩ, cô để trong lòng làm gì chứ. “Giấm Giấm rất tốt.”
Tần Tô Lan tạo cơ hội cho đôi chim cu, “Vừa nãy chắc nó chụp nhiều ảnh lắm, con có thể lên xem một chút. Bây giờ chỉ có khi nói đến nhiếp ảnh nó mới có thể nói vài câu với người khác.”
Quá hợp ý Hề Gia luôn.
Mạc Dư Thâm đang xử lý email trên máy tính thì có tiếng gõ cửa.
“Là tôi, Hề Gia.”
Mạc Dư Thâm đóng giao diện, mở máy ảnh.
“Tần Giấm Giấm?”