[Edit/Full]Sẽ Mãi Yêu Em Như Vậy - Thịnh Thế Ái - Chương 37: Không Cách Nào Nói Ra (2)
- Metruyen
- [Edit/Full]Sẽ Mãi Yêu Em Như Vậy - Thịnh Thế Ái
- Chương 37: Không Cách Nào Nói Ra (2)
Tổng thanh tra đang xử lý đồ vận chuyển, Thẩm Mộc Tinh cũng sắp xếp gọn theo sau.
Hôm nay tổng thanh tra mặc một cái đầm bó đến mông trông béo phị, tất đen bao lấy đôi chân to của bà ta như bao lấy một cặp hồ lô, bà ta đưa cái vali cho nhân viên kiểm an, nói: “Cẩn thận, cái vali này là hàng đẹp tôi mới mua đấy.”
Nhân viên kiểm an liếc mắt, gật đầu.
Tổng thanh tra quay người ôm eo Thẩm Mộc Tinh, bàn tay ma sát bên eo cô: “Tiểu Thẩm, động tác của cô nhanh lên.”
“A! Được rồi!” Thẩm Mộc Tinh tranh thủ thời gian xách hành lí bản thân, không để lại dấu vết tránh qua, tránh tay tổng thanh tra.
Lúc đi máy bay Thẩm Mộc Tinh mới chính thức cảm giác được cái gì gọi là một ngày bằng một năm.
Đầu tiên tổng thanh tra kể cho cô nghe về chồng trước vô tình thế nào, sau đó lại kể về con gái không nghe lời ra sao, sau đó bà ta phàn nàn dốc sức làm việc ở Thẩm Quyến đến nằm viện cũng không một người thân bạn bè đến thăm, Thẩm Mộc Tinh làm cấp dưới không chỉ phải nghe, còn phải có phản ứng, đường đi đơn giản mỏi mệt cực kỳ.
Sau đó tổng thanh tra mệt mỏi, tìm tiếp viên hàng không muốn một đầu tấm thảm trải trên người nghỉ ngơi, cứng rắn muốn Thẩm Mộc Tinh cùng đắp, hai người cùng đắp một tấm thảm, tổng thanh tra dùng tất đen cồng kềnh cố ý cọ đùi Thẩm Mộc Tinh…
Qua đoạn đường này, quả gặp hoạn nạn.
Lúc từ sân bay đi ra, sắc mặt Thẩm Mộc Tinh không tốt, Thượng Hải có chút lạnh, tổng thanhbtra nói chuyện bên cạnh cô. Mùi trong miệng một người đàn bà 40 bay tới theo gió Thượng Hải, khiến cô hoa mắt chóng mặt buồn nôn.
Trong lúc mơ hồ, chỉ nghe thấy tổng thanh tra đột nhiên hưng phấn chào hỏi một tiếng, Thẩm Mộc Tinh lập tức giống như bị vặn dây cót giữ vững tinh thần, chỉ thấy một đoàn người đi tới cách đó không xa, hơi thở bất phàm, tất cả đều là tinh anh tập đoàn Y&S, nhìn kỹ lại, người sáng lập lịch sử chồng chất vậy mà cũng tới, ngoại giới truyền cho anh ta mọi kinh nghiệm bản thân tên là Sử Lỗi, đi theo bên phải Sử Lỗi chính là một nhà thiết kế nữ có khí chất, Lý Dung.
Song phương đều thân thiện đàm phán, Thẩm Mộc Tinh cũng chuyên nghiệp tự nhiên ứng phó với những nhân vật lớn này, hai bên đi khỏi sân bay thì lên xe, không biết có phải cố ý sắp xếp không, tổng thanh tra và các tinh anh ngồi vào một chiếc 16 chỗ, Thẩm Mộc Tinh được sắp xếp ngồi vào chiếc xe khác.
Đó là một chiếc xe con màu đen, có người vì Thẩm Mộc Tinh mở cửa chỗ ngồi phía sau, cô cúi đầu ngồi vào, phát hiện bên trong có người đang ngồi, chính là Nghiêm Hi Quang.
Cô sửng sốt một chút, một chân đang muốn bước vào, lại đụng với cặp mắt quen thuộc kia khiến bước chân dừng lại.
“Anh…”
Còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Nghiêm Hi Quang đã nắm lấy cổ tay cô, nhẹ nhàng kéo một phát liền kéo cô ngồi vào trong xe.
“Sao anh lại ở đây…” Thẩm Mộc Tinh ấp úng hỏi.
Nghiêm Hi Quang hỏi ngược lại: “Vậy sao em lại ở đây?”