[Edit Full] Dã Thú Dưới Váy Em - Cảnh Kỳ Tâm - Chương 4: Bali ngọt ngào (4)
Edit: riri_1127
Chương 4: Bali ngọt ngào (4)
Nhà thi đấu quyền anh này có rất nhiều khách du lịch đến, không biết có phải là vì để kéo khách hay không mà ban tổ chức cũng bắt chước NBA, sử dụng một camera di động khắp khán đài. Máy quay sẽ quét một cách ngẫu nhiên, cặp đôi nào được xuất hiện trên màn ảnh lớn thì cả hai sẽ phải trao nhau một nụ hôn ngọt ngào ~
Màn ảnh hôm nay vận khí có chút kém, kisscam bắt được cặp nào cũng không thuận lợi: cặp đôi đầu tiên bị hù đến giật nảy, hai người điên cuồng xua tay, cao giọng giải thích bọn họ là anh em ruột; cặp thứ hai trông rất xứng đôi, trai tài gái sắc, kết quả họ là anh em cùng cha khác mẹ. . . . . . mẹ kế và ông lão tóc hoa râm ngồi gần đó lập tức đen mặt.
Hẳn là vì để tránh bị thất bại lần nữa, máy quay cố tình tìm cặp đôi nào nhìn qua trông thật thân mật ân ái —— chính là Lệ Kiêu, cùng với Vân Đóa đang ngồi trên đùi anh.
Hai người đã phát triển đến mức ngồi lên đùi ôm nhau, chắc không thể lại là anh em nữa đi?
Có thể hôn chứ?
Chậc, khờ dại:)
Chung quanh ồn ào tiếng quát tháo góp vui đinh tai nhức óc, nhưng Lệ Kiêu dường như không nghe thấy gì, ánh mắt anh chỉ tập trung vào cô gái đang ngồi trên đùi mình, ngắm nhìn, phóng đại.
Đôi mắt cô hơi hơi trừng lớn, thoạt nhìn có vẻ bối rối. Con ngươi màu hổ phách, đặc biệt ẩm ướt trong vắt, tựa như vừa chuyển nhẹ là đã có thể rơi lệ.
Ngày đó ở quán bar ánh sáng không tốt, nhưng làn da cô vẫn trắng đến chói mắt. Hiện tại ở cự ly gần, Lệ Kiêu phát hiện cô gái này không chỉ trắng, mà còn là trắng đến trong suốt. Khuôn mặt trắng hồng, cánh tay mảnh khảnh, còn có nửa đùi đang ngồi trên người anh, đều không có chút tì vết nào.
Eo nhỏ tinh tế bị anh ôm lấy cách tầng vải dệt hơi mỏng, ấm áp và mềm mại, đó là xúc cảm mà anh chưa từng trải qua.
Muốn chết hơn nữa là tiểu cô nương còn đang vặn vẹo di chuyển eo nhỏ . . . . .
Lệ Kiêu: . . . . thật sự phát điên.
Bình thường anh cũng không. . . . . . mẫn cảm như vậy.
Lại còn chiếc camera vẫn luôn khóa cứng bọn họ. Trên màn hình lớn, hình ảnh hai người ôm nhau vẫn không biến mất, thanh âm ồn ào chung quanh càng lúc càng lớn, bên tai cô gái đỏ bừng nhíu mày nói với người đàn ông câu gì đó.
Lệ Kiêu không nghe rõ, anh chỉ nhìn thấy đôi môi ẩm ướt của cô mấp máy, thấy anh không phản ứng, Vân Đóa cư nhiên còn kề sát vào người anh thêm chút nữa ý gọi.
Cô rất nhẹ, ngồi trên đùi anh cũng không có sức nặng gì, nhưng bất kể là động tác rất nhỏ cô tạo ra nào cũng đều như đang công phá dây thần kinh của anh.
Vân Đóa tiến lại gần anh trong vô thức, đầu gối trắng như ngọc nhẹ nhàng áp vào mu bàn tay anh, mang lại một cảm giác mềm mại mát lạnh.
Băng cơ ngọc cốt, làm đầu ngón tay Lệ Kiêu tê rần.
Cô đang ở rất gần, anh có thể nhìn thấy khuôn mặt trắng nõn và dịu dàng của cô, trên đó còn có lông tơ rất nhỏ. . .